Tôi đã lớn cùng giấc mơ
Tôi đã thấy gì trong những giấc mơ Ngày bé thơ mọi buồn vui đều nhẹ tênh qua mi mắt Dáng mẹ hao gầy bên ánh đèn hiu hắt Đệm vài đường chỉ trên chiếc áo đã bạc màu Tôi thấy những khóm hoa…
Đến khi đủ đau sẽ tự biết thương mình
Chúng ta rồi sẽ cần một người cạnh bên Sau những bi thương, mệt nhoài đặc quánh Một người nói thương ta giữa cõi đời hiu quạnh Chỉ lặng lẽ ôm chầm, chẳng kịp hỏi “Tại sao?’’ Chúng ta rồi sẽ tìm được người…
Có những tổn thương đã hóa vô hình
Chúng ta đã hơn một lần phó thác nỗi đau Cho thời gian – nơi ai ai cũng mặc nhiên là bất tận Mong một chớm thu buồn đau tan biến mất Để đông sang, trái tim dù lạnh giá vẫn thấy yên bình …
Giữa đại lộ của những đợi mong
Ai bán cho tôi một vé ngược thời gian Ngược nắng, mưa, hanh hao để tương phùng quá khứ Ngày ấy tôi đã sống và yêu bằng trái tim không do dự Tuổi trẻ nhuộm hân hoan bằng hi vọng ngập trời Những duyên…
Bài viết mới
- Cuộc nổi loạn ngoạn mục: Tiếng cười châm biếm về một xã hội lạc hậu
- Lòng dạ đàn bà: Cuộc sống của những người phụ nữ trong xã hội Việt Nam đầu thế kỷ XX
- Tiêu Chiến: Tài năng cùng duyên phận làm nên một sự nghiệp thành công
- Nắng trong vườn: Nuối tiếc mối tình trong trẻo vừa chớm nở đã tàn phai
- Cardi B: Nữ hoàng rapper bước ra từ quá khứ nghèo khó