Anh có từng nghe câu nói, chỉ vì yêu một người mà mang lòng yêu cả thành phố chưa?

Em từng yêu Nhật Bản bao nhiêu thì giờ em lại thích Đài Loan bấy nhiêu, chỉ vì anh, anh ở đấy.

Con đường dài dọc theo về phía cuối trời, hoàng hôn là thời khắc chuyển giao. Gió chiều hiu hiu ngang gáy tóc anh, cuốn theo mùi hương ồn ào của dòng xe.

Đem vài tách café ngồi nhâm nhi ở đấy sau một ngày mệt mỏi là thứ khiến anh dễ chịu, anh nói thế. Đấy cũng xem là nơi anh có thể thả mình nhưng, có lẽ thế. Anh nhớ về chuyện tình đã cũ, anh nhớ họ. Những câu chuyện chứa đầy kỉ niệm và xúc cảm, không ai hiểu được.

Bên đấy hơn bên này tầm một tiếng kim chỉ, hoàng hôn cũng sớm hơn. Nếu nơi anh hoàng hôn thì nơi em nắng còn chói lọi một góc trời. Ta cách biệt về thời gian nhưng em thấy như ta đang sống cùng nhau, cả thời điểm và không gian, em tưởng rằng đã cạnh anh ở phút nào đó, chỉ một vài chút mộng tượng.

Ta không yêu nhau như ai đó nghĩ, anh tìm một mối quan hệ lâu dài hơn. Sau mấy chuyện tình cũ có lẽ anh đã dần khác đi, anh không còn như trước, nhiều điều khó nói ra hơn, tính cách cũng dần đổi khác, cảm xúc vài thứ đã dần mất đi. Hoặc anh đang đợi gì đó từ quá khứ?

Em chưa từng nhìn thấy anh của quá khứ, em không biết lúc đó anh như thế nào. Nhìn vào thực tại, em lại càng không hiểu anh, anh là một người mang nhiều ẩn ý, anh đôi khi không nghiêm túc để tránh làm bản thân mình tổn thương.

Anh ở thực tại nhưng tâm can anh còn dày vò trong cơn mưa kí ức? Anh dường như không chấp nhận tình yêu mới hoặc chỉ có tình cảm của em thôi,

Ta có những khoảng cách không thể xóa bỏ, mây tầng nào thì phải gặp gió tầng ấy mà. Anh từng bảo trước khi anh đi, anh và cô gái nào đó đã từng có tình cảm nhưng anh không muốn xa hơn, vì anh biết anh sẽ xa cô.

Lúc ấy anh mới qua ngưỡng 18 anh không có điều gì chắc chắn về tương lai cho cô, anh muốn cô dùng thanh xuân để yêu ai đó, tốt hơn, vững vàng hơn và hơn nữa là gần cô hơn?

Đó là lựa chọn khó khăn, dường như không ai muốn nghĩ đến.

Đôi khi thật yêu mà vẫn không đến được, chạnh lòng.

Đó có vẻ là điều tạo nên bức tường của anh ở hiện tại.

Em không rõ nhưng em đoán thế.

Em từng mơ giấc mơ rằng anh đã yêu thêm một ai đó, em trông điều đó xảy đến, nửa lòng thì mong không.

Em từng mộng tưởng có thể cạnh anh vài giây, vài phút, một chút ít thôi.

Muốn nhìn thử anh một lần, điều đấy xa xôi nhưng ai cũng có mấy mơ ước hão huyền, mà nhỉ?

Tất cả chỉ còn lại dấu chấm hỏi, là thứ không cần trả lời vì sự lưng chừng không ai muốn nghe.

À thực ra là anh đã yêu ai đó.

Đài Loan, chỉ cần anh ở đó, em còn yêu nó nhiều, nhiều hơn.

Nguyễn Ngọc Vy | Gửi từ group Hall of Dreamers