Chào cậu – Người đang đọc bức thư này.

Lại là tớ – Thanh Sương đây. Tớ đã định gửi cho cậu bức thư thứ hai với một nội dung tươi sáng và ấm áp, nhưng đến phút chót tớ lại thay đổi thành bức thư này vì vài lý do, cho nên bức thư đó để tớ gửi cậu sau nhé!

Có thể là cậu đang đợi tớ, cũng có thể đây là lần đầu tiên chúng ta gặp gỡ. Nhưng tớ sẽ rất vui nếu như biết được những bức thư của tớ có thể giúp chút nào đó cho cậu, vậy nên hãy để lại hồi âm nếu cậu muốn nhé.

Sau thời gian dài nghỉ dịch, cuộc sống của cậu có trở nên bận rộn, có áp lực hơn không? Hay nó vẫn nhạt nhẽo và vô nghĩa trôi qua từng ngày?

Mà dù thế nào đi nữa, cậu cũng phải giữ gìn sức khỏe đó nhé. Đừng để cơ thể dần đi vào tình trạng kém. Tớ xót cho cậu lắm đấy, dù người phải trải qua những đau đớn, mệt mỏi đó là cậu, nhưng có đau lòng không cơ chứ khi phải thấy cậu tự hành hạ bản thân mình?

Cậu nhớ không, tớ từng nói rằng: “Không phải người đặc biệt như cậu làm gì có lỗi với bản thân, đều dễ dàng được tha thứ đâu!”

À này, cậu có nghĩ giống tớ không? Rằng chúng ta nên học cách tôn trọng quyết định của người khác trong chuyện cá nhân của họ, chỉ cần quyết định của họ không vi phạm pháp luật và đạo đức là được.

Phải chăng khi mọi người đều có thể làm vậy thì cuộc sống của mỗi chúng ta sẽ trở nên nhẹ nhàng và đơn giản hơn? Tớ không rõ đáp án nhưng tớ tin vào điều đó, nên tớ luôn muốn tôn trọng mọi quyết định của riêng cậu, có thể nói là: “Tớ luôn ở đây, luôn ủng hộ cậu sống theo cách cậu thật sự mong muốn”.

Hôm nay, có một chuyện tớ muốn cậu hứa với tớ, lời hứa đầu tiên giữa chúng ta, và nếu đã hứa thì cậu nhất định phải làm được. Hứa với tớ, cậu đừng bao giờ quyết định chấm dứt cuộc đời mình một cách vô nghĩa!

Nghe đau lòng nhỉ, khi phải tiễn một ai đó ra đi mãi mãi… Tớ biết, những người chọn cách tự tử là vì họ đã quá bế tắc rồi, đó là cách giải thoát an toàn cho họ nhưng lại đau đớn cho người khác.

Mỗi khi phải nghe tin đau lòng như thế, tớ lại muốn dùng tất cả khả năng của mình để xoa dịu đi nỗi đau của họ, muốn nói với họ rằng:

Suy sụp cũng được, gục ngã cũng chẳng sao. Nhưng xin cậu, sau tất cả, hãy gắng gượng tiếp tục sống theo lý tưởng của bản thân mình. Đừng lựa chọn phương án cuối cùng, đó là kết thúc cuộc đời. Cậu được sinh ra đã đặc biệt rồi, cậu chỉ cần là cậu thôi, chỉ cần sống cuộc đời của riêng cậu thôi, cậu đã rất tuyệt vời rồi, xin đừng hủy hoại nó.

Tớ sẽ chẳng đem bất cứ lý thuyết nào về việc này ra để trình bày, vì tớ tin cậu biết rõ những điều đó. Nói tớ nghe đi, rằng động lực để mỗi sáng mai cậu thứ dậy là gì?

Vào một ngày nào đó, tớ sẽ nhắc cậu nhớ lại những điều cậu nói hôm nay. Hi vọng khi đó cậu sẽ nhận ra: “Cậu vẫn luôn là một người can đảm khi chưa từng bỏ lỡ cuộc sống này.

Tớ hứa sẽ chỉ nói về những điều buồn hiu như thế này duy nhất một lần thôi. Nhưng nếu hôm nay cậu đã hứa với tớ thì nhất định phải làm được đấy! À mà tớ muốn hỏi cậu một chút, những bức thư sau cậu muốn nghe về điều gì, cậu có thể nói cho tớ biết được không? Tớ bữa nay tuy rằng khá bận nhưng sẽ chẳng quên việc viết thư cho cậu đâu. Hứa đấy!

Chúc cậu luôn hạnh phúc và an nhiên.

Thân gửi.

Thanh Sương | Gửi từ group Hall of Dreamers