Em thương mến.

Sáng nay, ra ngoài phố, anh trông thấy mùa hạ của em đã sớm về rồi.

Chẳng biết là vì nhớ nhung hay thương xót, anh chợt yêu, yêu cái mùa hạ này đến cùng cực, có lẽ, cũng là vì thời gian vô tình trôi nhanh quá. Xa em, cũng đã thấp thoáng hai năm ròng.

Hai năm rồi em ạ, qua hai mùa hạ thương mến của đôi ta. Anh dường như đã quên khuấy đi việc gửi cho em những lá thư, em ra đi, những con chữ cũng theo em mà rời khỏi. Còn mỗi anh lặng ôm dĩ vãng và một vết cắt sâu thẳm nơi khoé tim.

Phải hai năm rồi, anh mới cầm lại chiếc bút. Phải hai năm rồi, anh mới đủ dũng khí viết cho em.

Vernado thương mến của anh.

Khi những vạt nắng dìu dịu bắt đầu chiếu rọi qua kẽ lá, anh vẫn nhớ, em mong ngóng cái mùa hạ này đến nhường nào. Em bảo, vì em sinh ra vào một ngày mùa hạ, và tình yêu của đôi ta cũng chớm nở qua những vạt nắng sớm kia, em trân quý từng khoảnh khắc. Em nâng niu mùa hạ của đôi mình.

Em ạ, đôi lúc anh vẫn thầm nghĩ. Rằng có phải sự ngọt ngào của em cũng tựa giọt nắng hạ kia không? Sự ngọt ngào vương vấn đến tận cùng cơ thể, một thứ mật ngọt làm anh chìm đắm đến nhớ nhung suốt những năm tháng dài.

Anh trước kia chẳng phải là kiểu người say mê chữ nghĩa nhưng Vernado lại yêu thích những cuộc trao đổi thư tay. Từ dạo ấy, anh tập tành gửi tặng em mấy dòng thơ, Vernado thích lắm, em cứ mang nó ra ngâm khe khẽ, rồi lại ngắm nghía cái nét chữ xiêu vẹo kia.

Vernado bảo thương anh thật nhiều.

Vernado yêu dấu, bên cạnh em suốt mấy năm ròng như thế. Anh biết yêu dấu của anh mang nhiều nỗi niềm, anh đã từng mong muốn em bày tỏ, cũng từng gặng hỏi mãi không thôi.

Nhưng em chỉ lắc đầu, em dụi gương mặt xanh xao ấy vào lồng ngực anh, em bảo em chẳng làm sao đâu, rằng chỉ cần anh cạnh bên em là đủ.

Thế mà cũng từ một mùa hạ, Vernado lại rời bỏ anh.

Anh giận lắm nhưng cũng thương xót khôn cùng. Anh thương em lắm vì thế chẳng đành lòng chia phôi.

Vernado yêu dấu, hai năm rồi em ạ, hai mùa hạ đã qua và một mùa yêu nữa đang về qua hiên cửa.

Anh chẳng biết ở nơi ấy Vernado đang tất bật điều gì, ở nơi này, anh đang nhớ em đến cùng cực.

Xin gửi cho em một chút nắng hạ, gửi cho em lá thư của một gã si tình.

Từ một ngày cuối xuân, đầu hạ, có một người luôn trông ngóng tin em.

Yasmine Amina | Gửi từ group Hall of Dreamers