Khi nói về người cũ, đôi mắt em vẫn còn long lanh lắm. Em dùng tất cả sự chân thành và cảm xúc bao lâu dồn nén để kể về họ.

Không giống như em đang kể về một người xấu, hình ảnh anh chàng hiện lên trong tầm thức tôi là một người rất đẹp, là người em rất yêu và người rất yêu em. (Mà thực sự thì chỉ có mỗi em yêu họ).

Em bảo họ tốt, ngay cả khi họ lừa dối và bỏ mặc em đi.

Em bảo họ luôn quan tâm em, ngay cả khi họ để em khóc một mình trong cả một tuần liền.

À hóa ra là em vẫn còn yêu họ. Em là kẻ còn nhiều đắm say, là kẻ lụy tình và là kẻ ôm mọi đau thương về mình.

– Em làm vậy được gì chứ?
– Em hạnh phúc. Vì họ, vì lựa chọn của họ. Vì tất cả.
– Tất cả? Bao gồm những tổn thương mà họ gây cho em?
– Nhiều hơn thế nữa!
– Em ngốc quá rồi cô gái!

Vẫn là đôi mắt long lanh ấy em nhìn tôi. Nắng bên khung cửa sổ khẽ chiếu vào chỗ chúng tôi. Mái tóc em hoe vàng. Má em ửng hồng lên trông thật đẹp. Em cười tươi lắm.Như cách mà mẹ hay bảo em cười để xua tan đi màn đêm u tối.

Chỉ là trong vài giây em vô tình gạt đi giọt nước mắt, tôi thấy em như sắp tuyệt vọng và dần chết đi trong tâm hồn.

Em để lại cho tôi quá nhiều suy ngẫm. Cô gái đôi mươi này quả thật là dũng cảm. Thế nhưng là dùng cảm bao dung cho kẻ mình từng thương, hay là bất lực đến nỗi cố gắng níu kéo niềm hy vọng mong manh cuối cùng? Tôi đoán ngay cả em cũng không thể trả lời được.

– Em thích hoa hướng dương anh ạ.
– Vì sao?
– Nó luôn hướng về phía Mặt Trời. Có phải người ta từng nói, chỉ cần hướng về phía Mặt Trời thì bóng tối sẽ ngã sau lưng bạn, đấy sao!
– Ngay cả khi Mặt Trời làm hướng dương nóng rát, ngay cả khi hướng dương vì Mặt Trời mà chấp nhận hy sinh bản thân mình, ngay cả khi hướng dương ngày ngày hướng theo Mặt Trời nhưng nhận lại là sự vô tâm?
– Chỉ cần mỗi ngày Mặt Trời đều mọc ở đằng Đông, chiếu nắng trên nền trời xanh thẳm thì niềm tin trong Hướng Dương vẫn luôn còn mãi…

Em vẫn luôn tin vào những điều vốn không thể kéo dài mãi mãi. Em biết là sẽ có lúc Mặt Trời lặn đi, ngừng chiếu, trời không xanh nữa nhưng em vẫn luôn gieo hy vọng là thế.

Người cũ này làm em tin vào những điều như thế. Và tin cả vào một ngày nào đó sẽ chết đi vì hụt hẫng…

Hoài Hân | Gửi từ group Hall of Dreamers