“Con vẫn là con, Simon ạ” – Sự chấp nhận, thấu hiểu và yêu thương chỉ trong một câu nói.
Đến với Love, Simon, bộ phim xoay quanh cuộc sống của cậu thiếu niên Simon Spier (Nick Robinson thủ vai), cậu là một người đồng tính sống trong xã hội ít cởi mở và đầy rẫy những định kiến.
Những tình huống éo le dở khóc dở cười và quá trình cân bằng giữa gia đình, bạn bè, kẻ hăm dọa sẽ công khai chuyện cậu là gay đồng thời tìm kiếm người mà cậu yêu qua mạng đã đem đến những mẩu chuyện hài hước, vui nhộn nhưng không kém phần sâu sắc và đầy xúc cảm.
Simon Spier sinh ra và lớn lên ở Atlanta, Georgia cùng với bố Jack và mẹ Emily, cô em gái nhỏ Nora. Cậu có một nhóm bạn từ thuở thơ ấu là Nick, Leah và một người bạn mới Abby.
Cuộc sống thường nhật của Simon bỗng chốc thay đổi khi cậu biết đến một bài đăng ẩn danh của Blue, một người lạ trên mạng. Blue thừa nhận là anh ta gay nhưng không ai biết anh ta là ai, khiến cậu tò mò và gửi email cho Blue với cái tên giả Jacques.
Lúc mọi chuyện tiến triển tốt đẹp cũng là lúc chuyện xấu ập đến, Martin biết được bí mật của Simon và đe dọa sẽ công khai chuyện này nếu cậu không tác hợp cho hắn và Abby, bình yên trong phút chốc đã bị phá vỡ.
Simon đành phải chấp nhận yêu cầu của Martin trong lúc tìm kiếm Blue, cậu nghi ngờ một người nhưng lại thấy người ấy ôm một cô gái khác trong phòng kín tại bữa tiệc Halloween. Trong lúc rối bời, một người bạn của Simon là Nick tiết lộ rằng cậu ấy thích Abby, cậu đành phải nói dối là Abby đã có bạn trai.
Cuộc sống của Simon do đó chao đảo liên tục, khi mọi chuyện về Blue, về Martin, Nick và Abby cứ ập tới không hồi kết. Cậu cố gắng cân bằng cho đến khi Martin, xấu hổ vì bị Abby từ chối đã công khai với mọi người rằng Simon là người đồng tính, khiến cuộc sống của cậu rẽ sang một hướng khác.
Ở một xã hội đầy rẫy những định kiến, Simon phải đối mặt với ánh mắt dòm ngó từ trường học, mọi người bàn tán về chuyện cậu và một bạn gay khác là Ethan. Cả hai thậm chí được thầy giáo mời lên để nói chuyện, buộc thừa nhận là đang quen nhau, bởi chỉ hai người là người đồng tính nên mặc nhiên hai người đang quen nhau.
Đó là một sự xúc phạm, nhưng đồng thời cũng khắc họa được tại sao ngay từ đầu Simon đã không dám công khai chuyện này. Bởi cậu khác mọi người, và mọi người thì không chấp nhận sự khác biệt ấy.
Còn Ethan là một bạn gay kiểu mẫu mang lại sự châm biếm góc nhìn xã hội, xây dựng hình tượng đanh đá và khá mồm mép để có thể dẹp tan định kiến xã hội hoặc là hình mẫu cho việc hứng chịu những định kiến đó.
Cũng ở xã hội đầy rẫy định kiến ấy mà Blue mới phải giấu mình, mới nói với Simon là cậu ấy sẽ không nói chuyện với cậu nữa. Mọi thứ ở Simon dường như dừng lại ở khoảnh khắc ấy.
Chỉ khi chúng ta có những chỗ dựa vững chắc, chúng ta mới có thể đương đầu với cuộc sống này.
Chỗ dựa đầu tiên của Simon chính là bản thân. Cậu biết và cậu thừa nhận, không chối bỏ bản thân mình.
Đó chính là lý do cậu không yêu cầu gỡ bài đăng xúc phạm mình, cũng không phủ nhận hay nói đó chỉ là một tin giả. Bởi cậu tôn trọng sự thật, tôn trọng bản thân mình, và biết rằng đó không phải lỗi của cậu.
May mắn là em gái của Simon rất lo cho anh trai, Nora ngay lập tức chạy qua phòng Simon và nhẹ nhàng hỏi cậu là có muốn gỡ bài đăng không, với suy nghĩ đơn giản của cô bé thì chỉ cần phủ nhận tin đó là xong.
Dù nỗ lực xoa dịu Simon của Nora đã không thành công, nhưng ít ra em ấy đã cố gắng, vì hơn ai hết Nora là người Simon gặp đầu tiên trong lúc ấy.
Cậu có một người mẹ tuyệt vời, Emily Spier (Jennifer Garner thủ vai) là một bác sĩ tâm lý và thừa nhận rằng bà biết Simon có một bí mật từ rất lâu: “đó như là việc con nín thở vậy”. Nhưng bà đã không hỏi gì thêm khi biết điều đó.
Với sự nhân từ và thấu hiểu của một người mẹ, bà dành hết lời yêu thương cho Simon. Emily nghĩ đó có lẽ là lỗi của mình khi không chia sẻ với Simon từ lúc nhận thấy điều kỳ lạ diễn ra. “Con vẫn là con, Simon ạ… Giờ con có thể thở ra rồi”, và sau đó đặt lên trán con mình một nụ hôn.
Cậu có một người bố hơn cả tuyệt vời. Ở một người mẹ là bác sĩ tâm lý, sự thấu hiểu đến từ kiến thức và bao dung của một người phụ nữ. Nhưng khi đó là người bố, đặc biệt là bố Simon, thì đó chắc chắn là vì yêu thương con.
Bởi vì ở Jack (Josh Duhamel thủ vai), ta có thể thấy ông là một người bố vụng về kiểu mẫu, đàn ông đến mức buồn cười, nhưng ông vẫn chấp nhận Simon thích con trai, cảm thông cho sự khác biệt đó.
Nhìn vào mắt ông, ta có thể biết thật ra ông không thấu hiểu cảm giác giấu con người thật của mình suốt bốn năm trời đó là như thế nào, mà để cảm thông cho một điều mà chúng ta không hề hiểu là vô cùng khó khăn.
Ông phải yêu Simon nhiều đến nhường nào để có thể chấp nhận điều đó, để có thể giải thoát cho con khỏi nỗi đau đó. Với tất cả yêu thương Jack đã nói: “Bố chỉ muốn con biết là bố yêu con. Sẽ chẳng có gì thay đổi ở con trong lòng bố cả”
Những người bạn của Simon cũng rất tuyệt vời, cả ba người đều cố gắng liên lạc với cậu và tìm cách xoa dịu ngay sau khi bài viết xúc phạm được đăng lên. Họ ở bên cậu và sẻ chia, đặc biệt là Leah tuy thích Simon từ lâu nhưng cô vẫn sẵn sàng từ bỏ, ở lại làm bạn và động viên cậu vượt qua thời gian khủng hoảng ấy.
Có thể nói ở Love, Simon, chúng ta thấy một câu chuyện đẹp về lòng dũng cảm, sự thấu hiểu cũng như sự đấu tranh nội tâm gay gắt của Simon. Điểm cộng chắc hẳn là từ dàn diễn viên và nhịp phim rất cảm xúc, những thước phim vô cùng đẹp, có những khoảng lặng đúng lúc và ánh mắt nói hộ nhiều điều.
Đây là bộ phim thành công của đạo diễn Gerg Berlanti, khi ra mắt vào năm 2018 đã nhận rất nhiều đề cử và giải thưởng, trong đó có giải GLAAD cho phim nổi bật và có ảnh hưởng lớn.
Với doanh thu toàn cầu là 66,3 triệu USD, bộ phim dựa trên tiểu thuyết Simon vs. the Homo Sapiens Agenda của nhà văn Becky Albertalli này chắc chắn là một bộ phim đáng để xem, dù một mình hay có bạn bè xung quanh đi nữa.
Tuy không ai hối hận khi đã xem, nhưng nhớ là chuẩn bị thật nhiều khăn giấy nhé.
Thái Học
Bài viết cùng chuyên mục
Bài viết mới nhất