Chân trời góc bể là cuốn tiểu thuyết tình cảm của Diệp Lạc Vô Tâm, tuy không được biết đến nhiều như các tác phẩm tiêu biểu khác của nữ tác giả như Ngủ cùng sói, Động phòng hoa chúc cách vách hay Mãi mãi là bao xa nhưng vẫn được xem là một tác phẩm đầy tinh tế, cuốn hút và để lại ấn tượng khó phai trong lòng người đọc.
Tác phẩm với nội dung xoay quanh câu chuyện tình yêu đầy trắc trở giữa Diêu Băng Vũ và Trần Lăng, hành trình cả hai người cùng vượt qua gian nan, khó khăn để tìm về với nhau sẽ cho người đọc nhiều bài học ý nghĩa về các mối quan hệ xung quanh mình.
Đôi nét về tác giả Diệp Lạc Vô Tâm và tác phẩm Chân trời góc bể
Diệp Lạc Vô Tâm được mệnh danh là một trong bốn “bảo chứng ngôn tình” của Trung Quốc bên cạnh ba cái tên là Tân Di Ổ, Phỉ Ngã Tư Tồn và Cố Mạn. Các tác phẩm của nữ nhà văn luôn được rất nhiều độc giả trẻ chào đón và yêu thích.
Nhờ sở hữu giọng văn đặc trưng riêng biệt cùng với cách xây dựng cốt truyện và tâm lý nhân vật đặc sắc, Diệp Lạc Vô Tâm đã ghi đậm dấu ấn bản thân giữa một thị trường ngôn tình rộng lớn.
Chân trời góc bể là cuốn sách chứa đựng nhiều cảm xúc của nữ tác giả, từ đau thương, chia ly đến hạnh phúc và đoàn viên. Với văn phong lôi cuốn, độc đáo của mình, nhà văn đã biến tác phẩm trở thành một cuốn tiểu thuyết thú vị, khó quên thể hiện rõ nỗi cô đơn, dằn vặt của các nhân vật chính.
Mối tình cảm động nhưng đầy trắc trở, chia ly trong Chân trời góc bể
Truyện kể về chuyện tình giữa Trần Lăng và Diêu Băng Vũ, cả hai đã gặp gỡ và quen biết nhau từ rất lâu khi còn là hai đứa trẻ mồ côi, họ nương tựa, bảo vệ lẫn nhau mà sống.
Cả hai cùng trưởng thành và sau một khoảng thời gian xa cách lại tìm về bên nhau, tưởng như đấy là đích đến cuối cùng của hạnh phúc nhưng tất cả chỉ mới là khởi đầu, thử thách cùng khó khăn đang chờ đợi họ ở phía trước.
Bi kịch xảy ra khi Diêu Băng Vũ tận mắt chứng kiến Trần Lăng phải đau đớn lựa chọn giữa tình yêu và tình thân, cô đau khổ chấp nhận buông tay, hy sinh tình cảm khắc cốt ghi tâm của mình để chàng trai mình thương đến với một cô gái khác mà gia đình anh đã chỉ định kết hôn.
Trớ trêu thay sau khi chia tay, Diêu Băng Vũ phát hiện mình mang thai, thế nhưng cô quyết định không tiết lộ cho Trần Lăng biết. Trong suốt bốn năm tiếp theo, với thân phận là một người mẹ đơn thân, cô phải đổi việc nhiều lần, chịu đựng mặt trái đầy đen tối và cám dỗ của nghề thư ký.
“Nghe nói hai người yêu nhau, thực ra kiếp trước là kẻ thù của nhau, kiếp này họ dùng tình yêu để trả thù nhau.”
Sau mười sáu lần bị đuổi việc thì ở lần nhận việc kế tiếp, cô gặp được cấp trên mới là Lâm Quân Dật, người khiến trái tim Diêu Băng Vũ lần nữa thắt lại, lòng cô nổi lên biết bao sóng gió vì người đàn ông này giống hệt Trần Lăng.
Tuy vậy, một Lâm Quân Dật lúc lạnh lùng nghiêm nghị, lúc dịu dàng, độc đoán hoàn toàn khác với một Trần Lăng ấm áp, biết quan tâm và săn sóc người khác. Tình tiết truyện dần trở nên cao trào hơn nữa khi Diêu Băng Vũ nhận được lời đề nghị hoang đường từ Lâm Quân Dật, anh yêu cầu cô trở thành tình nhân của mình.
Lời đề xuất đó dường như đã đập tan hết mọi ảo tưởng của Diêu Băng Vũ về một cuộc sống bình yên ngày qua ngày cùng cô con gái Tư Tư, đồng thời phá vỡ những suy nghĩ tốt đẹp của cô dành cho Lâm Quân Dật.
“Đúng, tôi tự chuốc lấy, biết rõ em là bông hồng gai mà vẫn muốn để trong lòng, từng phút từng giờ bị đâm chảy máu, vẫn không muốn buông…”
Dù cho cố gắng thế nào, Diêu Băng Vũ vẫn không thể chạy thoát khỏi tấm lưới ái tình, trái tim từng vụn vỡ giờ đây lại đứng trên rìa vách đá tình yêu một lần nữa, trước lựa chọn về tiền bạc để chăm lo cho Tư Tư và tấm lòng thủy chung dành cho Trần Lăng, lòng dạ Diêu Băng Vũ rối như tơ vò.
Bởi bất kể là quyết định nào đi nữa, cô cũng không thể yên ổn, người đàn ông bá đạo Lâm Quân Dật luôn khiến trái tim cô nổi lên từng đợt sóng lớn, quanh đi quẩn lại cô chẳng thể nào thoát khỏi sự đắm say nồng cháy, cuồng nhiệt ấy.
Bước ngoặt quan trọng nhất trong truyện là ngày mà Diêu Băng Vũ phát hiện ra chàng trai Trần Lăng cô dành tình cảm mãnh liệt năm xưa không phải ai khác mà chính là người đàn ông Lâm Quân Dật kia.
“Cô có hận Quân Dật không?” giọng ông ta hiền hòa hơn nhiều.
“Có”, tôi bình tĩnh trả lời.
“Nhưng chỉ có ba lần, ngày cháu từ bàn phẫu thuật phá thai bước xuống, ngày Tư Tư ra đời và ngày Tư Tư biết gọi bố…”
Họ vì sự hiểu lầm không đáng có mà bỏ lỡ nhau để rồi phải sống trong nuối tiếc triền miên từng giờ từng phút, khoảnh khắc phát hiện ra sự thật, cả hai đã quyết tâm sẽ không buông tay nữa, chỉ cần đối phương còn muốn bên cạnh nhau thì người còn lại sẽ nắm chặt không rời.
Trời cao quả thật không phụ chân tình, sau bao cách trở, thách thức, tình yêu thực sự rồi cũng tìm về bên nhau, cùng nhau đi tới đích đến cuối cùng và cũng chính nhờ có vấp ngã, thăng trầm mà mối tình mới càng thêm trọn vẹn, sâu sắc.
Câu chuyện kết thúc với kết quả không thể nào viên mãn hơn, cho người đọc cảm giác thỏa mãn khi khép lại trang cuối cùng của cuốn sách. Bằng văn phong nhẹ nhàng mà tinh tế, Diệp Lạc Vô Tâm đã không làm người đọc thất vọng với tác phẩm của mình.
Tình yêu bền chặt được hun đúc qua thử thách
Qua cả câu chuyện ta còn thấy được một điều, đoạn tình cảm hạnh phúc giữa Diêu Băng Vũ và Trần Lăng đã không thể nào tồn tại nếu thiếu đi sự thủy chung và tin tưởng mà cả hai dành cho nhau.
Diệp Lạc Vô Tâm tô điểm nên một mối tình có chút ngang trái nhưng nhờ tình yêu đủ lớn mà xóa tan mọi khoảng cách. Thế giới hiện thực trong cuốn tiểu thuyết cũng được khắc họa rõ nét rằng tình yêu không phải bao giờ cũng được như ý muốn, đôi lúc thực tại khắc nghiệt sẽ giết chết tiếng yêu lấp lửng trên đầu môi.
“Ai đó nói rằng, những người trẻ tuổi luôn tưởng mình đã trưởng thành, luôn cho rằng tình yêu sẽ bền vững suốt đời.
Ai đó nói rằng, ngày nay, những lời thề thốt keo sơn đã biến thành lừa dối, tôi mới hiểu ra mười bảy tuổi còn quá trẻ.
Tôi yêu anh khi tôi mười lăm đến khi tôi hai mươi lăm…
Anh yêu tôi từ khi anh mười bảy đến khi anh hai mươi bảy…”
Diêu Băng Vũ và Trần Lăng xa nhau năm năm, trong suốt khoảng thời gian này hai người họ đều không ngừng thay đổi để thích nghi với cuộc sống mới, họ làm quen với việc không có đối phương nhưng trong trái tim thì vẫn luôn âm ỉ một vết thương mãi không lành.
Đến khi có cơ hội gặp lại, dẫu lý trí có kiên quyết ngăn trở thế nào thì họ vẫn quay về bên nhau, những năm tháng xa cách kia thật sự rất đáng tiếc nhưng nếu không có nó, Diêu Băng Vũ và Lâm Quân Dật đã không trưởng thành như vậy và biết đâu họ cũng không thể có được hạnh phúc như hiện tại.
“Tình yêu, một từ đẹp như mơ, chủ đề vĩnh hằng bất biến.
Là ước mơ trong lòng mỗi người.
Những lời thề chân trời góc bể, những lời hẹn biển cạn đá mòn.
Cặp tình nhân nào cũng từng thề hẹn, nhưng có mấy ai đi trọn con đường.
Thật ra, không phải yêu nhau chưa tới, không phải tình chưa sâu, mà do họ chưa đủ vững lòng trước hiện thực nghiệt ngã.
Khi phải lựa chọn, họ lựa chọn từ bỏ…”
Dù đi đến tận chân trời góc bể thì tình yêu vẫn thật lớn lao, chính vì thế mà nó luôn là một đề tài bất biến cho những người cầm bút. Cả câu chuyện dù không chứa quá nhiều cao trào nhưng lại khiến độc giả mãi day dứt trong sự nhẹ nhàng, sâu sắc ấy, Diệp Lạc Vô Tâm đã thật sự thành công trong việc bộc lộ cái hồn của truyện.
Chân trời góc bể là cuốn tiểu thuyết chứa đựng đầy đủ gia vị của cuộc sống, từ đắng chát, chua cay đến mặn nồng và ngọt ngào, tất cả đều được thể hiện một cách tự nhiên dưới ngòi bút tài hoa của Diệp Lạc Vô Tâm. Cuốn sách sẽ là lựa chọn cực kỳ phù hợp cho một buổi chiều đầy gió, khi bạn muốn thả lỏng tâm trí mình sau những giây phút mỏi mệt.
Thanh Thảo
Thanh Thảo
Bài viết cùng chuyên mục
Bài viết mới nhất