“Cô đơn bảo anh hãy tránh xa em ra…”

Đêm qua xem lại những story cũ, vô tình anh đọc được một vài đoạn trò chuyện yêu đương ngày trước, anh mỉm cười đau xót – “chúng ta đã từng được như thế”. Tất cả đều là kỉ niệm được một kẻ hoài niệm như anh cất kĩ vẫn luôn tự đem nó ra hành hạ mình.

Anh sẽ phải trở lại thành phố ồn ào đó rồi, cuộc sống tiếp diễn trôi qua với những bận rộn anh cố tạo ra, những ngày cố tìm tòi học hỏi, những chiều tối ở khu vui chơi đông đúc chỉ mong tìm được chút niềm vui từ người khác.

Em và anh sẽ ở hai thành phố khác nhau, em chắc không đến đây với anh nữa, anh qua đó cũng chẳng tìm thấy em.

Anh chấp nhận và sẽ cố không than vãn dù cho đối diện có là chính mình. Em ở lại đây có buồn lắm không? Mỗi ngày của em sẽ thế nào, có mệt thì phải nghỉ ngơi đó nhé, cũng đừng tự cho mình chỉ có một mình, mở lòng với người đang yêu thương em để người được chia sẻ cùng em.

Anh không chờ, không dõi theo, không hy vọng em sẽ nhìn đến anh nhưng… Anh biết, em cũng sẽ không ngoảnh lại đâu đúng không? Mình đã cùng trải qua giai đoạn được xem như một cột mốc quan trọng của cuộc đời.

Có lẽ sau này bên cạnh mỗi chúng ta sẽ là một người nào khác, sao bi quan thế nhỉ? Nhưng mà không ai chắc chắn khi đã ổn định cả hai sẽ gặp lại nhau, sẽ còn muốn cùng song hành.

Có những cuộc gặp gỡ, anh cố thật bình thường nhưng trong đầu là một mớ hỗn độn khi nhìn thấy em. Anh trách mình rất nhiều, bởi vì từ lúc em ngỏ lời muốn làm bạn chưa lúc nào anh nói chuyện nghiêm túc.

Điên thật, anh chẳng còn kiểm soát được, cứ lạc quan tiêu cực và mông lung mà nói chuyện với em. Nhưng nếu lúc đó anh nghiêm túc, chắc hôm nay chúng ta sẽ không như thế này. Nhưng cũng thật mừng, tiếp tục ở bên anh chưa hẳn em được vui vẻ như thế.

Anh đã viết nhiều thứ về em nhưng cuối cùng lại xóa, sợ nếu em đọc được nó sẽ ảnh hưởng đến em. Không quá sâu đậm, không đến nỗi khắc cốt ghi tâm nhưng em vẫn luôn ở đó, âm ỉ trong anh mỗi khi nhớ về.

Anh vẫn luôn đi tìm, tìm lí do của ngày đó. Không có bất cứ lí do nào cả, vậy mà mình cũng chia tay được sao? Rõ ràng là anh có yêu em mà.

Anh không có ý định tìm người mới, cũng không có tình cảm với người cũ trước em. Không hẳn là vì em, chỉ là anh không còn tin vào tình yêu nữa rồi. Anh là con người hoài niệm, nếu không nhớ về điều gì đã qua thì sẽ rất bất bình thường, anh chọn nhớ về em.

Em có ghét anh nhiều lắm không?

Bao lâu nay có nhiều niềm vui không?

Luôn vui em nhé. Anh thèm nhìn em thật lâu.

Vàng Hoàng | Gửi từ group Hall of Dreamers