Linkin Park là một ban nhạc Mỹ nổi tiếng và thành công nhất với thể loại Nu Metal với hàng triệu người theo dõi cho đến tận ngày nay. Họ đã đến được đỉnh cao và cũng trải qua vô số thăng trầm để trở thành “huyền thoại của những huyền thoại” trong lòng người hâm mộ nhiều thế hệ.
Giai đoạn thành lập đầy chông gai
Năm 1996, ba chàng trai Mike Shinoda, Rob Bourdon, Brad Delson học chung trường, cùng đam mê âm nhạc, đã quyết định thành lập ban nhạc sau khi tốt nghiệp trung học ở bang California, Mỹ.
Họ tuyển mộ thêm các thành viên Joe Hahn, Dave Farrell, Mark Wakefield và đặt tên ban nhạc là Xero. Họ cùng nhau thu và gửi những bản thu thử đầu tiên tới các hãng nhưng không được nhiều hãng thu âm để ý tới.
Sự thất vọng và bế tắc khiến các thành viên của Xero lần lượt rời đi tìm kiếm cơ hội mới, khiến nhóm buộc phải tìm kiếm giọng hát mới thay thế. Nhờ lời giới thiệu của Jeff Blue – đại diện hãng thu âm Warner Bros, họ đã gặp được Chester Bennington.
Nhóm tiếp tục trải qua hai lần đổi tên vì vấn đề bản quyền trước khi Bennington gợi ý tên Lincoln Park thuộc Santa Monica, California. Đây là nơi nam ca sĩ bắt đầu khởi hành để đến phòng thu mỗi ngày khi nhóm đang hoàn thiện album đầu tay.
Lincoln Park có ở khắp mọi vùng nên nhóm sẽ dễ được công nhận là một ban nhạc địa phương ở mọi nơi họ tới biểu diễn. Đây cũng là cái tên mà Chester rất tâm đắc vì sự vô nghĩa của nó khiến âm nhạc gần với bản chất hơn.
Tuy nhiên, tên miền Lincoln Park đã được sử dụng nhưng ban nhạc không đủ tiền mua lại nên họ đổi thành Linkin Park. Khi ấy, nhóm gặp khó khăn về tài chính đến mức phòng ngủ của Mike Shinoda được trung dụng làm phòng thu còn Chester phải ngả lưng ở ghế sofa khi đến ngày thực hiện album Hybrid Theory.
Linkin Park thành công vang dội từ ngày đầu ra mắt
Dù là mảnh ghép cuối cùng của nhóm nhưng Chester Bennington lại sở hữu một nguồn năng lượng phi thường. Anh luôn là người đốc thúc, động viên nhóm và ngụp lặn trong phòng thu. Brad Delson, tay guitar của Linkin Park, ngưỡng mộ nói:
“Anh ấy luôn cho rằng chúng tôi làm việc vậy là chưa đủ. Cuộc sống của anh ấy là âm nhạc. Vì âm nhạc, anh ấy sẽ luôn mạo hiểm, cố gắng hết mình.”
Có được sự tham gia của một ca sĩ có năng lực như Chester đã báo hiệu một khởi đầu mới tốt đẹp cho ban nhạc. Ngày ra mắt album đầu tiên Hybrid Theory vào tháng Mười năm 2000 cũng là lúc Linkin Park được nếm trái ngọt đầu tiên trong sự nghiệp.
Lời album được chắp bút bởi Mike Shinoda và Chester Bennington dựa trên những cảm xúc cũng như trải nghiệm của họ về cuộc sống.
Hybrid Theory mang về cho nhóm giải Grammy đầu tiên trong sự nghiệp và một số giải thưởng âm nhạc khác. Album này cũng giúp Linkin Park sở hữu một trong những đĩa nhạc bán chạy nhất mọi thời đại với 30 triệu bản.
Cái tên Linkin Park bắt đầu nổi tiếng toàn cầu và dẫn lối họ đến với nhiều liên hoan âm nhạc. Cuối năm 2000, ban nhạc có màn biểu diễn đầu tiên tại đêm nhạc tầm cỡ quốc gia Almost Acoustic Christmas và được phát sóng rộng rãi trên đài phát thanh KROQ.
Tuy nhiên tại Việt Nam, phải đến cuối năm 2001 và đầu 2002, những kênh truyền hình thường chiếu nhạc nước ngoài như MTV hay HTV mới chính thức giới thiệu Linkin Park với khán giả qua bản hit In The End.
Ca khúc gây bão một thời của Linkin Park
Ca khúc với thông điệp tuổi trẻ này là cú “sốc điện”, là trải nghiệm hoàn toàn khác với thính giả dòng nhạc Teenpop được chiếm lĩnh bởi Backstreet Boys, Westlife, Boyzone hay ‘NSync. Giai điệu cuồng nhiệt của In The End đã trở thành kinh điển với thế hệ 8x và 9x đời đầu.
Tất nhiên không phải ai cũng thích Linkin Park bởi Nu Metal, Rap Metal và Alternative là chất nhạc rất lạ và không phải bài nào cũng dễ nghe. Các phần tử cực đoan yêu thích các huyền thoại Rock cổ điển như Guns & Roses, Queen, Nirvana, Led Zeppelin, Metallica, The Rolling Stones thì chê nhạc của Linkin Park thị trường, chỉ đáng xếp “hàng chợ”.
Các thành phần còn lại thì say như điếu đổ, nhất là khi giai đoạn ấy nhạc Teenpop đang thoái trào. Linkin Park như đem đến một làn gió mới – mạnh mẽ, dữ dội và nổi loạn đúng với cái lứa tuổi dở dở ương ương.
Dẫu Chester là một giọng ca không hề biết chiều chuộng người nghe nhưng In The End vẫn được ví như một thanh âm đại diện cho tuổi trẻ, cho phần ký ức không bao giờ lớn trong mỗi con người.
Album Meteora là sự bùng nổ trong sự nghiệp
Tiếp nối thành công, nhóm cho ra mắt album thứ hai mang tên Meteora vào năm 2003 với bài hát mở đường Somewhere I Belong. Trong suốt sáu tháng đầu, album đã chiếm lĩnh ngôi vương trong bảng xếp hạng Billboard 200.
Đĩa đơn đầu tiên của album What I’ve Done được phát hành vào tháng Tư và nhận được sự tán thưởng của công chúng. Bằng chứng là bài hát đã lọt vào Top 10 của bảng xếp hạng Billboard Hot 100 cũng như đứng đầu hai bảng xếp hạng nhạc Rock của Billboard.
Tới sản phẩm âm nhạc này, Linkin Park đã chính thức thành thần tượng của giới trẻ, truyền cảm hứng cho bao thế hệ đi tập nhạc hay thành lập ban nhạc. Những bài hát phảng phất nỗi u sầu, những sự tổn thương, sự cô đơn và cô lập chính bản thân của cả một thế hệ trẻ lúc ấy.
Ca khúc Numb là sự cáu gắt và xốc nổi của người trẻ đương thời
Mỗi bài hát của Linkin Park như một câu chuyện thay cho lời kể của thế hệ nhiều bất ổn. Trong đó, ca khúc Numb đồng cảm với tâm trạng dễ cáu gắt và xốc nổi của con người đương thời, đặc biệt là những người trẻ đang lạc lối giữa nhiều ngã rẽ cuộc đời.
Bài hát này cũng đạt thành tích ấn tượng khi không chỉ nằm trong Top 20 của Billboard suốt sáu tháng mà còn mang lại cho nhóm một giải Grammy. Cho tới nay, album Meteora đã bán được hơn mười sáu triệu bản trên phạm vi toàn cầu.
Trong cùng một năm, Linkin Park đã được MTV đánh giá là một trong sáu nhóm nhạc rock đứng đầu kỷ nguyên nhạc số và ba nhóm nhạc rock thành công nhất của kỷ nguyên mới, chỉ sau Oasis và Coldplay.
Cả hai album Hybrid Theory và Meteora được đánh giá cao ở chỗ chúng đã hòa quyện âm nhạc thể loại Nu Metal và Rap Rock với âm hưởng Industrial Rock, Synth Rock, Electronica và Drum and Bass.
Nhóm nhạc còn hợp tác với nhiều nghệ sĩ khác, đáng chú ý nhất là hợp tác với rapper Jay-Z trong album phối lại có tên Collision Course (2004) và rất nhiều nghệ sĩ trong album phối lại Reanimation đã phát hành trước đó.
Sau chuyến lưu diễn vang dội để quảng bá cho album Meteora, hoạt động của Linkin Park bắt đầu lắng xuống để họ dành nhiều thời gian hơn cho gia đình và các dự án cá nhân. Ngoài ra, ban nhạc thành lập Music for Relief nhằm giúp đỡ những nạn nhân động đất tại vùng Ấn Độ Dương.
Linkin Park và chất nhạc Rock đầy hào sảng
Năm 2007, họ quay lại phòng thu với chất liệu mới và ra mắt album thứ ba tên Minutes to Midnight. Album này là một “bữa tiệc thính giác” hoàn toàn khác so với Nu Metal và Rap Metal, vốn đã được công chúng đón nhận qua hai album Hybrid Theory và Meteora trước đó.
Trong album này, phần rap chỉ xuất hiện trong hai bài, nhường đất diễn cho phần độc tấu guitar. Với nội dung mở rộng đến các vấn đề chính trị, xã hội và môi trường, không ngạc nhiên khi Minutes to Midnight đã thống trị Billboard và đạt kỷ lục năm 2007 về doanh số tuần đầu.
Ca khúc No More Sorrow là điểm nhấn của album khi mang tính phê phán và đả kích chiến tranh. Bên cạnh đó, Shadow Of The Day thể hiện nội dung tích cực chứ không u tối như các bài hát khác cũng rất được ủng hộ.
Nếu như Mike Shinoda xuất sắc khoe chất giọng của mình trong In Between thì Chester cũng đem đến một phong cách khác trong The Little Things Give You Away. Cả hai đều có mặt trong danh sách 100 Giọng ca Heavy Metal đứng đầu mọi thời đại của Hit Paraders.
Chester Bennington và Mike Shinoda – hai giọng ca chính của Linkin Park với hai phong cách đối lập hoàn toàn nhưng khi đứng cạnh nhau lại tạo nên một sự tổng hòa dễ gây nghiện. Cả hai trở thành những linh hồn thực sự của Linkin Park và thiếu một trong hai là không thể.
Trong năm 2008, Bennington tuyên bố rằng ấn bản phòng thu thứ tư của ban nhạc sẽ là một album chủ đề (một album gồm nhiều kiểu nhạc nhưng thống nhất về mặt đề tài, chủ đề).
Album tiếp theo với tên A Thousand Suns được nhóm tung lên kệ vào năm 2008 và tiếp nối thành công khi “chạm nóc” Billboard 200 nhiều tuần. Trong A Thousand Suns hiện diện nhiều âm hưởng nhạc điện tử hơn và nhiều đổi mới trong phong cách thể hiện.
Ca khúc The Catalyst đã thống trị các bảng xếp hạng Billboard
Đĩa đơn đầu tiên của album The Catalyst đã thống trị các bảng xếp hạng Billboard ngay ngày đầu tiên ra mắt và còn làm mưa làm gió trên các kênh âm nhạc MTV, Channel V trong nhiều tuần.
Sau đó, Linkin Park “trình làng” hai bài hát mới Waiting for the End và Blackout trên trang MySpace. Ca khúc Waiting for the End đã đứng đầu bảng xếp hạng Rock hiện đại và Rock thịnh hành.
Tuy nhiên, đĩa đơn Burning in the Skies được phát hành vào năm 2011 lại không có nhiều thành tích đáng nể như hai đĩa đơn đầu trên các bảng xếp hạng. Trong khi đó, đĩa đơn thứ tư Iridescent của album lại được chọn làm nhạc nền cho bộ phim Transformers: Dark of the Moon.
Những Minutes to Midnight, A Thousand Suns cứ thế đánh dấu từng giai đoạn trưởng thành của biết bao thế hệ. Nhờ đó, âm nhạc của Linkin Park ngày một lan tỏa mạnh mẽ hơn, nghiễm nhiên trở thành thứ nhạc Rock dễ nuốt nhất và thân thiện tai nghe nhạc nhất.
Sự nghiệp xuống dốc và cái bóng của Hybrid Theory
Năm 2012, Linkin Park tiếp tục cho ra mắt album mới có tên Living Things. Ngay từ tiêu đề album, người nghe đã cảm nhận được sự gần gũi và cá nhân hóa cao thay vì những vấn đề chính trị như album trước đó. Chester không ngần ngại khẳng định:
“Âm nhạc rất tuyệt và chúng tôi đang tiến tới cái thứ mà chúng tôi đang mong chờ. Sẽ chẳng có nhiều âm thanh lạ như trước nhưng sẽ có rất nhiều bài hát hay.”
Living Things ra mắt ở vị trí số một của Billboard 200 với hơn 220 nghìn bản được bán ra trong tuần đầu tiên, vượt mặt album Overexposed của Maroon 5. Nó cũng trở thành album làm ăn “ngon nghẻ” nhất trên các bảng xếp hạng của Linkin Park từ trước tới giờ.
Quả thực, nhóm đã có sự thay đổi dần dần từ album Minutes to Midnight vì không muốn bị đóng khung trong một thể loại dù khẳng định Rock vẫn là phong cách chính của mình. Sự sáng tạo là không giới hạn và Linkin Park muốn thử sức với tất cả, hòa hợp tất cả để tìm đến cái mới.
Dẫu album này vẫn được người hâm mộ đón nhận và đạt giải thưởng nhưng đồng thời cũng nhận về nhiều ý kiến trái chiều. Nhiều người hâm mộ còn sử dụng album Hybrid Theory như một công cụ chính để so sánh và chỉ ra Linkin Park đã mất đi chất riêng vốn có.
Quả thật, Linkin Park có nhiều album thành công nhất định nhưng Hybrid Theory là một bứt phá, một cái bóng lớn họ chưa thể vượt qua được. Điều đó đã khiến chính giọng ca chính của nhóm phải lên tiếng:
“Hãy ngừng nói về Hybrid Theory, tác phẩm hàng chục năm trước. Chúng tôi yêu thích nó, một album tuyệt vời nhưng làm ơn, các bạn thoát khỏi nó đi.”
Nhóm tiếp tục cho ra mắt album phòng thu thứ sáu The Hunting Party như một nỗ lực chuyển mình nhưng trên thực tế sức hút của nhóm đã giảm dần. Giành được nhiều thành tích và được nhìn nhận thiện cảm hơn song album này vẫn chưa đủ nhiệt bằng ba album đầu tiên.
Tới One More Light phát hành ba năm sau, việc Linkin Park chuyển hướng sang Electropop thời thượng tạo nên vô số tranh cãi. Nhóm ngày một già đi còn khán giả là những người trung thành nhất nhưng cũng sẽ là những kẻ trở mặt chỉ trong chớp nhoáng.
Linkin Park hậu mất mát và đau thương
Âm nhạc của Linkin Park đã truyền cảm hứng theo đuổi ước mơ cho và quyết tâm thành lập ban nhạc cho nhiều người khác. Bring Me the Horizon!, 21 Pilots và Imagine Dragons là một trong số những tên tuổi nổi tiếng được tiếp sức bởi Linkin Park. Chester đã nói rồi:
“Thành công là một điều tốt đẹp nhưng nó đừng nên là lý do duy nhất khiến bạn trở thành nghệ sĩ.”
Khác với Coldplay, Linkin Park chinh phục được nhiều thị trường đặc thù trải dài từ Âu Mỹ đến các nước châu Á. Tại châu Á, họ cũng liên tiếp được MTV gọi tên ở các hạng mục như Video được yêu thích, Nghệ sĩ đột phá được yêu thích, Ban nhạc Rock được yêu thích suốt nhiều năm liền.
Vì vậy, cái chết của Chester Bennington vào tháng Bảy năm 2017 định mệnh trở thành cú “sốc điện” khiến người hâm mộ toàn cầu bàng hoàng. “Sốc điện” vốn là một cảm giác thường thấy khi nghe nhạc Linkin Park, giờ đã trở thành nỗi đau với toàn thể người nghe nhạc trên thế giới.
Đã đứng trên những sân khấu lớn và được làm việc với những tên tuổi hàng đầu và sở hữu chất giọng như bão tố, nhưng sâu thẳm bên trong, Chester Bennington lại như một đứa trẻ luôn bị dày vò bởi kí ức khổ đau.
Dường như với những nghệ sĩ nhạc Rock, đằng sau vẻ ngoài gai góc, dữ dội, xù xì, nổi loạn của họ là là một tâm hồn rất cô đơn và dễ vụn vỡ. Điều đó được thể hiện qua tâm sự dồn nén trong từng lời hát và chất tự sự mong manh bọc trong cái đanh thép phong cách Rock.
Sự sáng tạo, đam mê và ánh hào quang trên sân khấu của người nghệ sĩ có thể là một món quà trời phú nhưng cũng có thể là một món nợ của thần chết mà sớm hay muộn họ cũng phải trả.
Nhưng trên tất cả, Chester Bennington đã cố gắng đủ nhiều, đi được đủ xa để những bản nhạc của Linkin Park, chất giọng có một không hai của anh trở thành thứ di sản quý giá và tiếp tục truyền cảm hứng đến cho nhiều thế hệ.
Đối với nhiều người, Chester Bennington là người hùng và cái chết bất ngờ của anh như “một phần tuổi trẻ đã ra đi”. Nụ cười và cái dáng gầy gò khi co người gào thét trong mỗi buổi diễn của Chester sẽ còn mãi trong trái tim người hâm mộ cả bây giờ và sau này.
Hậu đau thương, Linkin Park dành ba năm cho một sự nghỉ ngơi dài hạn để tạm nguôi ngoai về sự ra đi của người anh, người bạn đồng hành. Đến tận năm 2020, nhóm mới quay trở lại và tiếp tục cuộc hành trình chinh phục những đỉnh cao với hình ảnh Chester vẫn luôn còn mãi.
Khánh An
Khánh An Hoàng
Bài viết cùng chuyên mục
Bài viết mới nhất