Sau ngần tổn thương, em vẫn không hối hận vì đã yêu anh.

Đoạn thời gian ấy lấy đi của em rất nhiều yêu thương, ngay cả anh, chàng trai xuân xanh của em cũng bị dòng thời gian ấy cuốn đi mất.

Em từng dằn xéo mình rằng, tại sao lại thờ ờ với anh nhiều thế, đành rằng tình cảm cả hai không phải ngày một ngày hai mà sâu đậm.

Em đã từng có khoảng thời gian rất vui vẻ, rất hạnh phúc trước khi mọi thứ vỡ tan như hiện giờ.

Em vẫn không thể ngờ rằng, mình đã vụt mất anh, trong thoáng chốc.

Nếu sự chân thành của chúng ta chưa đủ thì đã không đi qua năm dài tháng đoạn ấy rồi, nhưng đến tận bây giờ, lý do kết thúc câu chuyện của tụi mình khiến em vẫn còn cảm thấy xót xa.

Em yêu anh. Chuyện đó không có gì phải bàn cãi nhưng lý do để khiến em yêu anh còn vĩ đại hơn thế, anh trong tâm trí em không có gì là thay thế được nhưng càng trân trọng thì em lại càng dễ mất anh.

Em không hiểu được, chúng ta yêu nhau như thế lại chọn cái kết rời xa nhau. Chúng ta từng là thanh xuân của nhau, là tuổi trẻ và là tình đầu của nhau. Tại sao đẹp đẽ như thế rồi, lại cách xa anh hỡi.

Có chăng là vì những điều đẹp đẽ không bao giờ tồn tại mãi mãi được.

Dù trái tim này có chắp vá hàng vạn lần đi nữa thì lý do em yêu anh cũng không hề lung lay.

Tháng đoạn thanh xuân ấy đã lấy đi không ít nước mắt nơi em nhưng không vì thế mà em ngừng yêu anh. Cho tới khi, người mà em coi là tất cả, bỏ rơi em.

Bỏ em lại với những mảnh vỡ ngổn ngang của cuộc tình này, bỏ em lại cùng hàng tá câu hỏi hóc búa chất chứa trong em. Nhưng dù có chuyện gì đi nữa, việc anh rời xa em, vẫn là sự thật.

Anh à, em yêu anh, điều đó có lẽ anh cũng biết nhưng chắc chắn một điều rằng, anh không thấu hiểu được lý do em vẫn yêu anh thiết tha đâu anh nhỉ. Có lẽ em vẫn là kẻ dại khờ đấy thôi nhưng em vẫn chấp nhận.

Và anh à, sau ngần ấy tổn thương, nước mắt cũng vơi đi ít nhiều thì em cũng sẽ vẫn vậy, dù là tình cảm chỉ từ nơi em nhưng nó sẽ luôn vẹn nguyên như thuở ban đầu. Tới khi nào cơn đau này nguôi ngoai, nhung nhớ khi lắng xuống thì việc từ bỏ anh, em mới có thể làm được.

Hi vọng, sau năm tháng dài dẳng, em sẽ quên được anh.

Hi vọng, sau những chông chênh bất định, em sẽ thôi tự mình yêu anh.

Em vẫn luôn hi vọng như thế và vẫn yêu anh như thế.

Nguyễn Hoa Đan | Gửi từ group Hall of Dreamers