Mẹ ơi, đừng khóc
Con vẫn ở đây, vẫn ở đây
Vẫn cuộn tròn trong lòng của mẹ
Hôn bàn tay chai sạn đã hao gầy

Mẹ ơi, đừng khóc
Cuộc gặp gỡ nào rồi cũng đến lúc chia ly
Như cách chúng ta sinh ra và biến mất
Chẳng một ai níu kéo được điều gì

Con đã có một đời hoàn mỹ
Giữa những tháng ngày quá khứ rất tối tăm
Nơi cống rãnh của một góc đường thành phố
Con đã đớn đau, cô độc, lặng thầm

Con đã chờ đợi một phép màu ghé đến
Từ lúc sinh ra giữa nơi bẩn thỉu lạnh căm
Con đã chờ được một ngày mẹ đến
Ôm lấy con giữa bóng tối xa xăm

Mẹ không gọi con là đồ dơ bẩn
Không dùng đất bùn để ném vào con
Mẹ đã cho con ổ chăn ấm áp
Cho con một đời êm đẹp như son

Con đã từng ghét loài người vô hạn
Ghét những bước chân lạnh nhạt bước qua con
Ghét những mắng mỏ bảo con loài rẻ mạt
Ghét những người đã vứt bỏ con đi

Nhưng mẹ chẳng giống họ một chút gì
Từ ngày bên mẹ con bắt đầu yêu loài người một chút
Và con biết được giữa bao người tối tăm cảm xúc
Vẫn còn rất nhiều người biết cách yêu

Nhưng thật tiếc khi thời gian con chẳng có nhiều
Đã đến lúc phải nói câu cuối chào tạm biệt
Dù có kiếp sau hay không, con chẳng biết
Con mong mình sẽ gặp lại nhau

Mẹ ơi, đừng khóc
Con phải đi mau
Mẹ đừng ưu sầu, đừng buồn đau, mẹ nhé
Hy vọng hạnh phúc sẽ luôn tìm đến mẹ
Như cách mẹ mang hạnh phúc đến tìm con

Con phải đi rồi,
Mẹ ơi, đừng khóc.

Lam | Gửi từ group Hall of Dreamers