“Tôi có một người chị sinh đôi, năm nay tôi mười lăm tuổi, chị ấy một ngày tuổi.”

Chị ơi, chị có biết em là ai không? Em là em gái song sinh của chị đây. Nếu như ngày ấy mẹ không động thai, có lẽ em sẽ là chị hai của gia đình rồi. Một tháng nữa là tới sinh nhật của ta rồi đấy, chị ở thiên đàng cũng phải đón sinh nhật đàng hoàng nhé.

Chị này, vì chị ham chơi nơi trời cao mà bỏ bê nhiệm vụ “chị cả” này cho em à? Chị thật là thiếu trách nhiệm đấy, nhưng mà em không trách chị đâu, có lẽ chị không thích nơi trần gian nhộn nhịp này chăng?

Mẹ bảo rằng khi chị sinh ra đầu tiên, chị chẳng khóc một chút nào cả, còn em thì khóc thét lên khi vừa chào đời. Chắc vì vậy mà chị thích nơi thiên đường yên tĩnh hơn chị nhỉ?

Sau này, mẹ có sinh thêm một bé trai nữa, em ấy hiền lắm, chắc có lẽ là di truyền từ chị đấy. Em hi vọng chị có thể gặp em ấy một lần, đến bây giờ em ấy không hề biết đến sự tồn tại của chị. Nếu có thể, em muốn người mãi mãi một ngày tuổi là em chứ không phải chị, chị ạ.

Có lẽ sợi dây song sinh đã liên kết con tim ta vào nhau, em dường như vẫn cảm nhận được một nhịp đập khác nơi ngực trái này. Có phải chị không? Chắc là mỗi khi em cảm nhận một cảm xúc mới, chị nơi xa xôi kia cũng cảm nhận điều ấy nhỉ?

Chị này, em muốn nói rằng em nhớ chị lắm đấy! Chị có nhớ em không?

Vì em là “chị cả” nên em phải mạnh mẽ để bảo vệ em trai chúng ta, em cũng muốn có chị để làm nũng, chị đi lâu quá đấy, mãi chưa về. Em nghe bảo các cặp song sinh sẽ không sống được nếu thiếu nhau, nhưng chúng ta đã xa lìa nhau tận mười lăm năm trời, vậy mà em vẫn sống tốt đấy chứ.

Phải chăng chị cũng muốn em sống thay cho phần chị nữa?

Chị ơi, mỗi khi em nhìn vào gương, em đều thấy “gương mặt chị” đấy, nhưng em không muốn nhìn vào gương đâu, em muốn thấy chị thật thôi. Lúc đi học mẫu giáo, cô giáo hỏi em có ước mơ gì. Chị biết không, em muốn gặp chị đấy, chị có muốn gặp em không?

Giá như chúng ta giống những cặp sinh đôi khác chị nhỉ. Có thể sống cùng nhau tới già, nhưng em thì già đi, mà chị lại mãi mãi ở năm một ngày tuổi.

Nghe nói việc viết có thể khiến con người đi đến nơi kì diệu nhất của thế giới, em đã cố gắng lắm đấy, chỉ để được gặp chị một lần thôi. Chị chờ em được không? Em gái chị bây giờ mạnh mẽ lắm nhé! Chẳng còn khóc nhè nữa đâu, chị cũng phải mạnh mẽ chờ em đến gặp chị nha.

Chị ơi, lần này không được bỏ đi trước nữa đâu nhé!

Thanh Tâm | Gửi từ group Hall of Dreamers