Hóa ra anh vẫn ở đây là bộ phim tình cảm lãng mạn được sản xuất dựa theo cuốn tiểu thuyết cùng tên của Tân Di Ổ. Được ra mắt vào năm 2016 nhưng Hóa ra anh vẫn ở đây vẫn còn đang nhận được rất nhiều ý kiến trái chiều từ phía khán giả.
Hóa ra anh vẫn ở đây là câu chuyện tình yêu bị ngăn cách bởi địa vị xã hội giữa hai học sinh cao trung Trình Tranh (Ngô Diệc Phàm thủ vai) và Tô Vận Cẩm (Lưu Diệc Phi thủ vai). Những khó khăn, trở ngại khi phải vượt qua những định kiến xã hội để đến bên nhau.
Những rung động đầu đời trong Hóa ra anh vẫn ở đây
Hóa ra anh vẫn ở đây xoay quanh tình yêu thuở thanh xuân của những thanh thiếu niên vẫn còn đang cắp sách đến trường và nơi đó, hai số phận khác biệt đã biết thầm thương trộm nhớ nhau, một trong những hương vị đặc trưng của các mối tình học trò.
Đó là thứ tình cảm trong sáng, dịu dàng. Là rung động đầu đời mà lại mang đầy những mặc cảm, tự ti khi đứng trước người mình yêu. Một cô gái nghèo khó, thành tích ở lớp cũng không tốt lắm và một thiếu gia đa tài, cuộc sống đủ đầy về mặt vật chất. Trình Tranh và Tô Vận Cẩm đã từ từ tiến vào thế giới của nhau và chẳng hề hay biết tình yêu này rồi sẽ phải gặp vô vàn gian khó.
Hóa ra anh vẫn ở đây xây dựng hình ảnh một Tô Vận Cẩm nhiệt huyết với cảm xúc của mình nhưng đồng thời cô cũng là người vô cùng lý trí. Cô biết Trình Tranh chính là bạch mã hoàng tử đối với nữ sinh trong trường, cô cũng không ngoại lệ. Song Tô Vận Cẩm đã tự ý thức với chính mình rằng cô không phải lọ lem, cô chỉ là một nữ sinh tầm thường mà thôi.
“Cậu không có ý ở trên cao ngó xuống, chỉ là mặt sàn ở phía dưới mà chân chúng ta đứng lên đã không cùng một mức với nhau rồi”.
Tô Vận Cẩm tự ti với bản thân, với thế giới của cô đang sống là quá đối lập với thế giới mà Trình Tranh đang có. Những suy tư, trăn trở này của cô làm người ta phải ám ảnh, phải trầm ngâm vì nó quá đỗi chân thực đến mức phũ phàng.
Nhưng trong Hóa ra anh vẫn ở đây, số phận cứ như đang trêu ngươi nhau khi mà cả hai đều không có một mẫu số chung lại rơi vào lưới ái tình. Chỉ cần một ánh mắt vô tình lướt qua nơi hành lang lớp học mà cậu trai Trình Tranh bao người mến mộ đã yêu một Tô Vận Cẩm mờ nhạt, khép kín.
“Thời gian đúng là một thứ đáng sợ, nó phủ bằng tất thảy, từng nhát từng nhát phạt sạch hết những dấu vết dù êm lành hay tệ hại, chỉ còn lại vết sẹo mờ nhòa chẳng rõ hình hài, về sau cô càng lúc càng ít nghĩ về tất cả những gì dính dáng tới anh, cuối cùng đến cả trong giấc mơ cũng không còn thấy nữa.”
Trong khi Trình Tranh điên cuồng theo đuổi Tô Vận Cẩm bất chấp mọi lý lẽ, lề thói thì cô gái ấy vẫn chưa lần nào dám ngoảnh mặt lại nhìn anh. Cô sợ khi can đảm đối diện với dáng vẻ cương nghị của Trình Tranh, Tô Vận Cẩm sẽ bị cảm xúc chi phối.
Cô là con người của lý trí và cái tôi thì quá cao, tuyệt đối không muốn mình trở thành kẻ nhu nhược trong tình yêu. Tô Vận Cẩm luôn lờ đi những lần tỏ tình của Trình Tranh, thậm chí cả nụ hôn bất ngờ mà anh dành cho cô trên đường về kí túc xá, cô cũng xem như là để trả nợ và đặt dấu chấm hết cho mối tình một phương của Trình Tranh.
“Không, anh sẽ không buông tay đâu, cho dù làm tổn thương lẫn nhau thì anh vẫn muốn ở bên em”
Những tưởng mọi hy vọng của Trình Tranh đã kết thúc trong vô vọng khi cả anh và Tô Vận Cẩm đều phải lên đại học, không chỉ khoảng cách trong tâm hồn mà khoảng cách về địa lý cũng là một thử thách cho Trình Tranh.
“Tô Vận Cẩm cảm thấy Trình Tranh thật giống như một cuộn len bị mèo vờn rối bung, quấn chân cô, vướng víu cô, khiến cô thấy ấm áp, nhưng cũng khiến cô thở chẳng ra hơi”.
Nhưng không vì thế mà tình cảm của Trình Tranh nguội lạnh theo thời gian, thậm chí nó còn trở thành ngọn lửa âm ỉ cháy trong lòng anh. Vượt qua mọi cách trở, anh đến tìm cô nhưng đổi lại chỉ nhận được tin vui của Tô Vận Cẩm cùng người cô ấy chọn.
Bất lực trong việc tìm kiếm tình yêu nơi cô, niềm tin về một mối lương duyên hạnh phúc giữa Trình Tranh và Tô Vận Cẩm đang dần bị lung lay. Trong lúc Trình Tranh đang sắp bỏ cuộc, anh đã nghe được lời nói chân thành của cô khi đang say.
Kẻ say chưa bao giờ biết nói dối, vậy nên ngọn lửa yêu thương của Trình Tranh một lần nữa được thắp lên, rực sáng. Ngần ấy năm kiên trì đuổi theo, cuối cùng anh và Tô Vận Cẩm cũng đã có một mối quan hệ được gọi tên.
Tuy nhiên, chưa được bao lâu thì giông bão nổi lên khi mà cả hai thế giới của họ đều quá khác nhau. Một Trình Tranh nóng tính, luôn thu hút sự chú ý từ người khác lại hay vô tình làm tổn thương người con gái mình yêu bằng những lời lẽ vô cùng gay gắt.
“Chúng mình chia tay thôi, Vận Cẩm. Anh không cần em nữa”.
Ngược lại, một Tô Vận Cẩm trầm mặc, thờ ơ, dù có giận đến mấy cũng nhất định không nói ra đã làm cho Trình Tranh, người từng dành hết tình yêu cho cô đã phải thốt lên lời chia xa.
Định mệnh vẫn chưa dừng tại đó
Sau khi mỗi người sống một cuộc đời của mình, họ vẫn không ngừng nhung nhớ về nhau. Nhất là Tô Vận Cẩm. Cô nhớ Trình Tranh đến phát điên nhưng cô chẳng chịu tìm anh, chẳng chịu thừa nhận cảm xúc đang dần dâng lên từng phút trong tim mình.
“Một người đã có thời gần gũi như da thịt trên người, hóa ra cũng bặt vô âm tín giữa biển người mênh mông.”
Để rồi sau gần bốn năm cách xa nhau, một lần nữa cả hai thế giới ấy lại gặp nhau thêm một lần nữa. Trình Tranh vẫn là Trình Tranh, vẫn ngốc nghếch và trẻ con như ngày nào. Chỉ có cô là người luôn gặp khó khăn trong việc bày tỏ tình yêu với anh.
Trong Hóa ra anh vẫn ở đây, hành trình đến với nhau của Tô Vận Cẩm và Trình Tranh luôn gặp những khúc mắt khó để giãi bày. Tuy nhiên, lần gặp lại này, cô lại rơi vào tình trạng không thể nào đau buồn hơn.
“Anh vẫn ở đây nhưng em thì ở đâu?”
Cái chết của mẹ đã khiến Tô Vận Cẩm rơi vào nỗi buồn vô tận khi mà từng người cô yêu thương lại dần rời xa cô. Lúc ấy, chỉ có người thiếu niên năm nào nhiệt tình theo đuổi cô đến và ôm cô vào lòng. An ủi Tô Vận Cẩm từng chút một, dù cho anh đã từng làm cô khổ sở, mệt mỏi nhưng trong hoàn cảnh khốn cùng này, chỉ duy nhất Trình Tranh ở bên Tô Vận Cẩm.
Thế là vượt qua mọi gian khó, Hóa ra anh vẫn ở đây đã có cho riêng nó một kết thúc làm đẹp lòng người xem. Mối tình từ thuở cấp ba cuối cùng cũng đã có một bến đỗ đầy bình yên và hạnh phúc.
Còn rất nhiều ý kiến trái chiều trong Hóa ra anh vẫn ở đây
Bộ phim được đạo diễn bởi Zhou Tuoru, được sản xuất bởi Zhang Yibai và các ngôi sao Ngô Diệc Phàm và Lưu Diệc Phi.
Nhưng bấy nhiêu đó vẫn chưa đủ khi mà diễn xuất cả hai diễn viên chính là Ngô Diệc Phàm trong vai Trình Tranh và Lưu Diệc Phi trong vai Tô Vận Cẩm bị giới mộ điệu đánh giá là còn non nớt và không đủ để truyền tải cảm xúc từ Hóa ra anh vẫn ở đây đến với khán giả.
“Ai trong tim chẳng có một tòa thương thành”
Tuy nhiên, lỗ hổng lớn nhất trong Hóa ra anh vẫn ở đây có lẽ nằm ở phần kịch bản thiếu sự chăm chút kỹ lưỡng khi mà từng phân đoạn của các nhân vật đều được xây dựng khá sơ sài, trông giống như phim chỉ được chắt lọc những cảnh trọng yếu trong truyện và ghép vào.
Những cảnh hành xử ngớ ngẩn của vai chính đã khiến Trình Tranh trở thành một đứa nhóc lên ba, có lẽ đạo diễn không đủ tỉ mỉ để có thể khắc họa chi tiết được tính cách non trẻ của nhân vật và diễn viên thì diễn xuất chưa tốt khiến các hình tượng nhân vật trở nên hơi khác so với nguyên tác.
“Thời gian đúng là một thứ đáng sợ, nó phủ bằng tất thảy, từng nhát từng nhát phạt sạch hết những dấu vết dù êm lành hay tệ hại, chỉ còn lại vết sẹo mờ nhòa chẳng rõ hình hài, về sau cô càng lúc càng ít nghĩ về tất cả những gì dính dáng tới anh, cuối cùng đến cả trong giấc mơ cũng không còn thấy nữa.”
Tuy cả hai nhân vật đều có những phân đoạn tình cảm nhưng nhìn chung vẫn chưa đủ cảm xúc để lan tỏa đến người xem, còn rất hời hợt và chưa nhập tâm hoàn toàn vào phim. Phải thừa nhận một điều rằng, bản điện ảnh khác xa so với trong truyện nhưng rõ thấy nhất đó chính là việc miêu tả tình cảm giằng xé đầy đau khổ của Trình Tranh.
Nhân vật Tô Vận Cẩm cũng vậy, người xem vẫn chưa thấy đủ với một Vận Cẩm mạnh mẽ, lý trĩ lẫn những lần tự dằn vặt với chính bản thân về chuyện của mình và người đàn ông mà cô yêu. Tất cả đều thoáng qua rất vội vàng mà khán giả vẫn luôn thấy băn khoăn vì không rõ liệu hai người này có đang thật sự yêu nhau sâu đậm hay chỉ đơn giản là những rung cảm thơ ngây, khờ dại.
Tuy nhiên, Hóa ra anh vẫn ở đây bản điện ảnh cũng có một cái kết mở đầy hợp lí và là điểm cộng cho phim. Đó là khoảnh khắc mà Vận Cẩm sang Mỹ để đi tìm một chân trời mới thì ngoảnh lại sau lưng, cô vẫn thấy một Trình Tranh đang lặng lẽ ngắm nhìn người yêu.
“Khi còn son trẻ chúng mình cũng đã từng lạc bước, nhưng vẫn ổn. Ngược xuôi ngang dọc, thì ra anh vẫn ở đây.”
Một cái kết không quá sáng tạo nhưng đúng với tựa đề phim Hóa ra anh vẫn ở đây, cho dù Vận Cẩm có đi đến chân trời góc bể nào đi nữa thì vẫn còn một người âm thầm dõi theo cô theo cách dịu dàng nhất, chân thành nhất.
Mặc dù nhận về hàng loạt những đánh giá tiêu cực nhưng Hoá ra anh vẫn ở đây vẫn đứng đầu bảng xếp hạng phòng vé của đất nước, thu về 70 triệu nhân dân tệ cho ngày đầu tiên công chiếu. Và tổng cộng đã thu về 336.6 triệu nhân dân tệ tại Trung Quốc và 50,2 triệu USD trên toàn thế giới.
Tóm lại, Hoá ra anh vẫn ở đây tuy vẫn còn nhiều những thiếu sót trong kịch bản và khả năng diễn xuất của các nhân vật. Song, không thể hoàn toàn phủ nhận Hoá ra anh vẫn ở đây là một bộ phim thanh xuân vườn trường gần gũi và đáng yêu.
Hoá ra anh vẫn ở đây làm người ta cũng muốn có một Trình Tranh bên mình, che chở và ủi an dù cho anh có ngốc nghếch hay ngờ nghệch đến thế nào.
Đông Nghi
Đông Nghi
Bài viết cùng chuyên mục
Bài viết mới nhất