Bắt nguồn từ cuốn tiểu thuyết cùng tên và dựa trên một vụ án có thật từ những năm 2000, bộ phim The Lovely Bones – Hình hài dấu yêu được gắn trên mình hai thể loại phim khá nặng đô là Tâm lý và kinh dị. Điều này vô tình tạo ra một nhận định dự đoán rằng nội dung cùng bối cảnh của bộ phim mô hình chung sẽ nặng nề cùng đen tối và ảm đạm bao trùm.
Nhưng không, The Lovely Bones lại là một bản giao hưởng hoàn hảo giữa những mảnh tối đan xen với những mảnh sáng, như một bữa ăn cao cấp bốn món hứa hẹn sẽ đưa bạn đi từ cảm xúc này đến cảm xúc khác.
Vậy hãy chậm rãi ngồi xuống và bắt đầu đến với bữa ăn. Đạo diễn bởi Peter Jackson, bữa ăn được phục vụ theo ngôi kể thứ nhất với giọng dẫn trong trẻo, ngây thơ và nhẹ nhàng của nữ nhân vật chính Susie Salmon (Saoirse Ronan thủ vai).
Nếu chỉ dừng lại ở mấy phút đầu của phim, thực khách có thể chủ quan nghĩ rằng bữa ăn này chẳng đắt giá như lời đồn. Bởi vì món khai vị sao lại thanh đạm và tươi sáng đến thế, từ âm thanh đến bối cảnh đều được tác giả trau chuốt, từ những cử chỉ đến hành động của nhân vật đều làm người ta trong phút chốc mà quên đi thể loại nặng đô của phim.
Thế rồi, tựa như bát súp nhỏ chan hòa nhưng lại ấn dấu ở bên dưới một chút hạt tiêu cùng ớt bột, người xem khi thưởng thức đến gần cuối sẽ thấy tê nhẹ trên đầu lưỡi như báo hiệu sự chuyển giao cho món chính đầy “cay và hăng’’.
Ở phần món chính đầu tiên này, giọng kể của nữ chính trở nên ngày càng ít dần mà thay vào đó là những âm thanh bất ngờ với âm lượng lớn mang đầy tính nghi ngại và bí hiểm khiến thực khách có thể cảm thấy rợn người toàn thân.
Miếng cắt đầu tiên vốn đã được cảnh báo trước nhưng mùi vị cay xè vốn vẫn không hề giảm nhẹ hay thay đổi vào giây phút mà cuộc sống hết đỗi bình yên cùng tươi vui của nữ chính mới 14 tuổi bị tước đoạt bởi bàn tay của gã hàng xóm bệnh hoạn George Harvey (Stanley Tucci thủ vai).
Nhưng cũng sẽ chẳng là gì so với miếng thứ hai vừa đắng lại vừa cay sắp đến. Đối ngược với hình ảnh đau đớn cùng sợ hãi khôn cùng của Susie khi biết mình đã không thuộc về thế giới này và sự hỗn loạn không kém phần đau thương của gia đình Salmon khi tìm thấy chiếc mũ len dính đầy máu của con gái thì tên sát nhân ở ngay đối diện nhà vẫn ung dung, hắn thuần thục thủ tiêu mọi chứng cứ như thường lệ.
Chợt vị cay hơi dịu lại, khi viên cảnh sát đến hỏi cung George Harvey kết hợp cùng thời khắc chiếc lắc tay quen thuộc của Susie đang nằm trên bàn của tên sát nhân chỉ ngay sau lưng viên cảnh sát thôi. Vốn dĩ đã là món ăn cao cấp, hương vị sẽ được tạo thành tầng tầng lớp lớp vừa tâng bốc lại cùng lúc hành hạ vị giác thực khách.
Viên cảnh sát ấy sao mà nhìn thấy được khi tên sát nhân đã rất nhanh tay lẻo miệng đánh lạc hướng và giấu chiếc vòng vào túi quần. Giây phút này hậu vị bỏng rát liền ấp đến nhanh chóng trong tâm trí mỗi thực khách, để rồi kết hợp với cả vị đắng chát cùng thất vọng khi mà viên cảnh sát đã vô tình hỏi đến nơi tầm hầm lạnh lẽo – Nơi mà phần còn lại ngoài linh hồn của Susie.
Nhưng rồi, viên cảnh sát ấy một lần nữa bỏ qua khiến người xem tưởng được xoa dịu lại cảm giác thấy hương vị đắng cay, đau đớn đến mắc nghẹn.
Bữa ăn hoàn hảo chính là bữa ăn có tỷ lệ cân bằng giữa các món hài hòa nhất, thanh đạm đã có cay đắng đã đến vậy tiếp theo nên là ngọt ngào.
Bởi dĩ, chỉ có ngọt ngào mới có thể xoa dịu đi đau đớn của cay đắng ngay tức khắc. Sự chơi vơi và cô độc của Susie đã phần nào an ủi khi em gặp được những người bạn đồng hành trên quãng đường mới.
Tình thương của người cha đầy bao la khi chưa một giây phút nào ông thôi nhớ em và dùng toàn bộ sinh lực của mình để tìm ra hung thủ, thậm chí đã gần bắt được George Harvey.
Khác với cha Susie, mẹ em lại quá đau đớn, nếu không trốn tránh sự thật thì bà không còn cách nào khác để tiếp tục tồn tại. Và cả Lindsey – Em gái của Susie, người dùng tất cả những yêu thương cho chị gái mà đã mạo hiếm cả tính mạng để bước vào hang cọp, may thay, cô thành công lấy được bằng chứng phạm tội của tên sát nhân.
Điều này khiến không chỉ gia đình Salmon được phần nào an ủi mà cả người thưởng thức cũng phần nào nếm được sự dịu mát, thanh nhiệt. Nếu đã cao trào của vị ngọt, đâu thể không nói đến tình yêu đôi lứa, nụ hôn đầu đời của Susie cuối cùng cũng đã được thực hiện cùng với người con trai mà em phải lòng.
Món ăn ngọt ngào này được kết thúc bằng giây phút mà nữ chính Susie, em đã dũng cảm đối diện với sự thật rằng em đã đến thời khắc mà em tự giải thoát cho chính mình.Suy cho cùng, giây phút này liệu có thể được cho là ngọt ngào khi mà vị đắng nhẹ lại đang trở lại trong mỗi thức khách….
Nếu chỉ dừng lại ở đây, thì có lẽ bữa ăn này sẽ nhanh chóng bị lãng quên. Vậy nên cũng giống như thanh chocolate đen kia , một chút ngọt ngào điếm xuyểt nhẹ phần đắng ngắt thì mới để lại dấu ấn trong lòng thực khách.
Qua đó, người ta sẽ được nhắc nhở để chẳng thể nào mà quên được phần còn lại duy nhất của Susie sẽ mãi mãi không được tìm thấy tại nơi hố sâu lạnh lẽo, bần cùng.
Và cả sự thật đáng sợ rằng tên sát nhân hàng loạt George Harvey đã chạy thoát được vô số lần trong vòng vây của luật pháp. Hơn thế nữa, liệu cái chết đột ngột,bất ngờ của hắn khi rơi từ đỉnh núi tuyết xuống đã đủ trừng phạt hay chưa vẫn còn là câu hỏi đáng được tranh cãi.
Thời khắc kết thúc đã đến, bữa tiệc nào rồi cũng phải đến lúc tàn. Lời chia tay của cô bé Susie Salmon có lẽ sẽ còn ám ảnh các thực khách rất lâu sau bữa ăn này:
“Mình đã từng ở đây trong một khoảnh khắc, rồi lại tan biến.”
The Lovely Bones chính xác là một bữa ăn đắt giá cho cảm xúc khi mà chỉ trong hai giờ đồng hồ đã khác họa đầy chân thực những “Hỉ nộ ái ố” của cả một đời người.
Trong cuộc sống, con người ta nuôi dưỡng nhiều thứ như ngoại hình, tâm trí… Nhưng lại ít khi nào để ý đến cảm xúc. Cảm xúc tuy vô hình vô dạng nhưng cũng như cơ bắp luôn cần được nuôi dưỡng, chăm sóc mới có thể khỏe mạnh.
Vậy đã bao lâu rồi bạn chưa nuôi dưỡng tinh thần? Hãy thưởng thức The Lovely Bones giống như là tự bồi bổ cho cảm xúc của mình nhé!
Nguyễn Hồng
Nguyễn Hồng
Bài viết cùng chuyên mục
Bài viết mới nhất