Trước lúc hoàng hôn là tác phẩm điện ảnh thứ hai trong loạt phim gồm ba phần của đạo diễn Richard Linklater, bộ phim ra mắt khán giả vào năm 2004 và được biết đến với tên gọi khác trong tiếng Anh là Before Sunset.
Trailer phim Trước lúc hoàng hôn
Thừa kế sự thành công từ phần một là Trước lúc bình minh, sự trở lại lần này vẫn tiếp tục tạo nên tiếng vang lớn và không hề làm khán giả thất vọng bởi cốt truyện ấn tượng của mình.
Câu chuyện tình yêu được viết tiếp sau gần một thập kỉ
Trước lúc hoàng hôn dẫn dắt người đọc đến với những diễn biến tình cảm của Jesse (do Ethan Hawke thủ vai) và Celine (do Delpy diễn xuất) tại Vienna vào năm 1995.
Mùa hè chín năm trước, họ đã phải lòng nhau trên chuyến tàu băng qua thành phố Vienna, Jesse và Celine chỉ có chưa đến 24 giờ để tìm hiểu nhau thông qua những cuộc nói chuyện.
Để rồi từ đó, cả hai đã có được thời khắc thực sự trọn vẹn trước lúc bình minh ở sân ga. Họ chìm trong lãng mạn và hạnh phúc, thứ cảm xúc mãnh liệt thường thấy trong mọi câu chuyện tình yêu.
Sau đó, anh và em trong câu chuyện của Richard Linklater hẹn gặp lại nhau sau sáu tháng khi Vienna vào đông. Lời hứa của tuổi đôi mươi không có số điện thoại hay thư từ rốt cục đã không thể thực hiện.
Celine đã không quay trở lại Vienna như lời hẹn ước, họ bặt vô âm tín kể từ lần đầu gặp gỡ thế nhưng câu chuyện tình lãng mạn này đã được Jesse viết lại trên những trang sách của cô.
Sau những thịnh suy và thăng trầm của cuộc sống, sau những thành công và thất bại nhất định trong tình yêu cũng như trong cuộc đời, Celine và Jesse gặp lại nhau một cách tình cờ tại thủ đô Paris xinh đẹp.
Chuyện tình yêu lại được được chắp bút trên phông nền của thủ đô nước Pháp đầy lãng mạn, cuộc hội ngộ sau 6 tháng rốt cục lại bị thay thế bởi thời gian đằng đẵng là 9 năm.
Liệu rồi cảm xúc của cả hai có còn vẹn nguyên như trước?
Và kết thúc nào cho cặp đôi Jesse, Celine?
Câu trả lời sẽ được dần hé lộ qua những cuộc thoại, những thước phim, những khoảnh khắc dù là vô cùng nhỏ bé mà đạo diễn Richard Linklater dày công xây dựng.
Sự trưởng thành khiến tình yêu mang một màu rất khác
Trước khi hoàng hôn tắt nắng, Jesse sẽ lên chuyến bay rời khỏi Paris và trở lại Mỹ. Nếu ngày trước, họ có tất cả thời gian trong một ngày dành cho nhau để thể hiện những tâm tư tình cảm thì giờ đây, họ chỉ có một khoảng thời gian ít ỏi để khẳng định cảm xúc của nhau.
Ấy thế mà cả hai chỉ vòng vo dò xét những vấn đề hết sức vĩ mô như môi trường, vũ trụ, nhân sinh. Có lẽ sự trưởng thành về tuổi tác và những thăng trầm của tuổi trẻ đã khiến cho họ lo sợ về tình cảm của đối phương dành cho mình. Họ lo sợ rằng người kia đã đánh mất cảm xúc mà cả hai từng có tại Vienna.
Khán giả cũng phải đè nén cảm xúc không khác gì những nhân vật bởi mang trong mình một câu hỏi không lời giải đáp. Liệu rằng họ có lạc mất nhau lần nữa và mãi mãi, như cách họ từng lướt qua đời nhau ở New York lúc Jesse sắp sửa kết hôn.
Cho đến cuối của bộ phim thì câu hỏi này vẫn không có một đáp án vẹn tròn. Một cái kết mở được đưa ra nhưng làm hài lòng tất cả người xem, đó là nụ cười trên môi của Jesse dù biết mình sẽ trễ chuyến tàu cuối.
Chín năm đã qua dường như chỉ là thoáng qua một chốc khi Jesse và Celine sánh bước bên nhau trên những con phố lát đá mĩ miều của Paris hoa lệ.
Kỉ niệm ngày xưa đã ùa về và dấy lên muôn vàn cảm xúc trong lòng cả hai thế nhưng cả khán giả lẫn bản thân họ đều biết cái sôi nổi về tình yêu của tuổi hai mươi đã lẩn khuất đâu đó trong những lần bỏ ngỏ.
Những đè nén của tuổi trưởng thành rốt cục cũng không thể thắng được cảm xúc mà Celine dành cho người mình yêu khi đến cuối cùng, cô vẫn phải thốt lên.
“Nó giống như là em đã trút hết mọi sự lãng mạn của em vào trong cái đêm đó và em sẽ không bao giờ có lại được cái cảm giác đó nữa. Cái đêm đó đã lấy đi mất mọi cảm xúc của em. Em đã trao nó cho anh và anh mang nó đi mất. Điều đó làm em cảm thấy lạnh lẽo hệt như là tình yêu không phải thứ dành cho em! Em không tin vào tình yêu nữa, em không.”
Celine và Jesse, mỗi người lại có cách nhìn, cảm xúc về cái đêm ở Vienna khác nhau. Một người nhớ đến rạo rực tâm can, người kia chỉ thâm trầm lặng lẽ gói ghém cẩn thận như phần đẹp nhất của kí ức tuổi đôi mươi.
Phải chăng, chính những âu lo về tương lai của người đàn ông đã khiến cho Jesse trở nên trầm lặng nhiều đến vậy. Đến đây, người xem hoàn toàn có thể thấy được sự tỉ mỉ trong xây dựng tâm lí nhân vật đối với tác phẩm của mình.
Xuyên suốt hơn 80 phút ngắn ngủi của bộ phim, chúng ta không thấy những khoảnh khắc ôm chầm lấy nhau hay những cái hôn đậm chất lãng mạn. Sự ngọt ngào trong tình yêu mà Trước lúc hoàng hôn mang lại chính là những câu chuyện và cách thể hiện cảm xúc của hai nhân vật chính.
Tiếng nhạc của Paris trước lúc hoàng hôn
Trong Trước lúc hoàng hôn, người con gái là Celine dường như chủ động hơn trong cuộc gặp gỡ này, có vẻ như sự nhạy cảm bản năng của người phụ nữ cộng thêm chất Paris trong cuộc gặp gỡ đã khiến cô khó có thể tỏ ra dửng dưng với cảm xúc thật sự của mình.
Họ đã cùng nhau băng qua những con phố, ghé vào quán cà phê, cùng nhau lướt qua sông Seine và cuối cùng là trở về căn hộ nhỏ của Celine. Đỉnh điểm của cuộc hội thoại đã xuất hiện, chính giây phút đó chúng ta có thể thấy những cảm xúc trào dâng trong Celine.
“Em đã ổn cho đến khi em đọc cuốn sách của anh…”
Thực vậy, có thể Celine đã hạnh được hạnh phúc, có một gia đình êm ấm như bao người khác cho đến khi đọc được cuốn tiểu thuyết đó. Cô biết bản thân đã từng lãng mạn và đầy nhiệt huyết như thế nào khi cô có anh trong thanh xuân của mình.
Celine giận giữ và như nổi điên lên để trách móc người mình luôn thương. Với sự lịch lãm từ tốn của mình, Jesse đã làm rất tôt hình tượng một người đàn ông khi luôn nhường nhịn và kiên nhẫn xoa dịu sự bùng nổ từ cô:
“Anh có một giấc mơ anh đứng trên sân ga và em đi ngang qua toa tàu.”
Anh vẫn luôn ước rằng giá như được trở lại ngày đó để được bên nhau trong những điệu nhảy, nghe cùng nhau những bản nhạc và đi dạo khắp phố phường.
Tiếng nhạc cất lên như đưa anh trở về là cậu nhóc hai mươi tuổi đang chu du châu Âu sau chuyến viếng thăm Madrid. Bất ngờ gặp được cô gái xinh đẹp trên chuyến tàu tới Vienna và cảm thấy mình thật hạnh phúc.
Trước lúc hoàng hôn trở lại với thành công vang dội và đạo diễn Linklater lại một lần nữa khẳng định được tài năng với một bộ phim chỉ cần đến lời thoại và diễn xuất, một điều rất dễ bị coi là tẻ nhạt với nền điện ảnh phong phú thời bấy giờ.
Bên cạnh đó, Ethan và Julie vẫn cực kỳ xuất sắc trong những phân cảnh cảm xúc. Chỉ trong một phân cảnh ngắn trên xe, cô đã thể hiện chuyển đổi sắc thái biểu cảm khắp các cung bậc cảm xúc từ giận dữ, trách móc, luống cuống cho đến bối rối, cảm thấy áy náy và vui mừng rạng rỡ.
Cảm xúc phức tạp đan xen kết hợp với lời thoại vô cùng độc đáo đã khiến khán giả đọng lại trong bản thân ít trải nghiệm, đặc biệt là những suy tư về tình yêu và hạnh phúc.
Nếu trong Trước lúc bình minh, họ mang những lời lẽ bay bổng của tuổi trẻ, những khao khát và cảm xúc cháy bỏng vào trong nhân vật thì Trước lúc hoàng hôn lại lại là sự kết nối của hai tâm hồn từng trải và chiêm nghiệm trong cuộc sống.
Họ bắt đầu nuối tiếc những gì đã qua, nắm bắt lại khoảnh khắc đang có để rồi khiến mọi chuyện phức tạp hơn.
Trước lúc hoàng hôn cũng nhận được đánh giá chuyên môn cao không kém gì Trước lúc bình minh và được coi là một tác phẩm điện ảnh xuất sắc về tình yêu.
Nếu tình yêu là một bản Ballad thì chắc chắn thủ đô Paris ở bộ phim này chính là giai điệu, những quán cà phê hay hoàng hôn buông trên sông Seine đã vẽ ra một bức nền buồn và đẹp cho cặp đôi của đoàn làm phim.
Ba phần phim mang đến ba trải nghiệm hoàn toàn khác biệt về cuộc đời, tuổi trẻ và tình yêu. Trước mỗi khoảnh khắc, chúng ta đều có những lựa chọn và những lời hứa, như Jesse và Celine.
Tất cả chúng ta, những ai xem và rung động trước chuyện tình yêu đầy thăng trầm này, hẳn đều cảm nhận được rằng hãy luôn cẩn trọng với lời hứa tuổi đôi mươi, cũng như nên biết cái gì mới thực sự quan trọng trong cuộc đời mình.
Bởi chúng ta đâu biết, tuổi 20 đầy sôi nổi sẽ mang đến cho ta những gì, và khiến ta bỏ lỡ những gì trước khi hoàng hôn, một ẩn dụ vô cùng xuất sắc của tuổi trung niên ập đến.
Hiếu Vũ
Bài viết cùng chuyên mục
Bài viết mới nhất