Em sẽ đến cùng cơn mưa ra mắt vào năm 2003 là một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất của tác giả Ichikawa Takuji. Ông sinh năm 1962, vốn là một sinh viên chuyên ngành kinh tế nhưng số phận đưa đẩy khiến ông trở thành một trong những nhà văn nổi tiếng nhất xứ hoa Anh đào.
Chất văn đặc trưng của Ichikawa luôn là những câu văn diết da mà sâu lắng, hệt như một bản nhạc buồn mà dẫu cho khi đóng sách rồi, người đọc vẫn bồi hồi vì những dư âm còn sót lại.
“Em đã lấy một người như anh. Riêng quyết định này đã là quá giỏi rồi.” – Ichikawa Takuji
Truyện của Ichikawa Takuji luôn mang bên mình những yếu tố huyền ảo, dần dà đây trở thành đặc trưng riêng của ông. Những yếu tố huyền ảo đó đều vượt ra xa khỏi tầm với của người thường nhưng đó cũng chính là ước vọng mãnh liệt được giải phóng bản thân khỏi cả không gian lẫn thời gian.
Một số tác phẩm được yêu thích nhất của ông như Tôi vẫn nghe tiếng em thầm gọi, Thế giới kết thúc dịu dàng đến thế, Nơi em quay về có tôi đứng đợi đều được viết trong cảm giác nồng ấm, đồng điệu về mặt tâm hồn với mỗi nhân vật, mỗi hoàn cảnh riêng biệt.
Em sẽ đến cùng cơn mưa cũng là một tác phẩm như thế.
Không dài dòng câu nệ, cũng chẳng hoa mĩ cầu kì. Tất cả những gì mà Em sẽ đến cùng cơn mưa mang lại chỉ đơn giản là sự tinh tế trong việc miêu tả cảm xúc hay sự bình dị, chân thành thường thấy của một cuốn tiểu thuyết Nhật Bản.
Tác phẩm mở ra với những nghĩ suy mang nhiều nỗi buồn cố hữu, nó làm người đọc cảm thấy phảng phất đâu đấy chính là một niềm nhớ nhung vô hạn của anh chàng Takumi về người vợ đã khuất, nhưng sâu trong thâm tâm anh hay tự huyễn hoặc mình rằng nàng vẫn còn tồn tại .
Nàng có lẽ chỉ rời đi để đến với “Tinh cầu Lưu trữ”, nơi anh cho rằng tất cả những ai từ bỏ thế giới này đều đang sống rất bình an.
Chính tâm trạng ủ rũ và sầu não của Takumi đã phủ gam màu trầm lên những trang đầu trong Em sẽ đến cùng cơn mưa. Một người chồng mất vợ, một ông bố đơn thân và một không gian trống vắng. Cuộc đời của Takumi sau khi không còn Mio bên cạnh đã trở nên chán nản, mất sinh khí đi như thế.
Khác hẳn với những chàng soái ca trong ngôn tình, Takumi lại là mẫu đàn ông khiến phần đông phụ nữ dễ muốn tránh xa nhất. Anh nhạy cảm hơn những người bình thường. Dẫu chỉ mới 29 tuổi nhưng mang bệnh tật đầy mình, chẳng có khiếu hài hước lại rất hay quên.
Vì những điều ấy mà những thứ như “tiền tài, danh vọng, địa vị” là quá xa xỉ đối với một kẻ như Takumi. Tất cả tài sản anh có được chính là cuộc hôn nhân với Mio, mối tình đầu thời niên thiếu của anh và một cậu con trai kháu khỉnh mang tên Yuji là món quà cuối cùng trước khi rời khỏi trần thế của Mio.
Cậu bé con với mái tóc vàng luôn mang trong mình một mặc cảm “Có phải vì sinh con nên mẹ mới chết không?”
Takumi và Yuji cứ bình lặng sống như vậy sau một năm ra đi của Mio. Dường như sự biến mất của người vợ, người mẹ tuyệt vời đã để lại một sự trống trải cùng niềm tiếc thương vô hạn trong lòng hai bố con. Cho đến khi Mio xuất hiện trong giấc mơ của Takkun với một lời hứa đến mùa mưa nàng sẽ trở về.
Tròn một năm sau, khi bánh xe định mệnh đã bắt đầu quay, trong lúc hai cha con đang trú mưa ở xưởng rượu cũ nằm sâu trong rừng, họ đã bất ngờ gặp lại Mio. Nhưng nàng lúc này chẳng còn có chút trí nhớ gì về bản thân, về Takumi hay Yuji cả.
Và rồi công cuộc tìm lại tình yêu đã mất bắt đầu, Takkun kể cho Mio nghe thật nhiều điều trong quá khứ, nào là ngày hẹn hò đầu tiên ra sao và nàng là một người con gái tuyệt vời như thế nào. Trong suốt thời gian đó, Mio đã yêu, nàng đã yêu lại chồng, đã yêu lại Hoàng tử Anh Quốc Yuji của mình.
Một tình yêu dịu dàng, tinh khiết. Rõ ràng những kỉ niệm mà Takumi kể cho nàng nghe vẫn chưa đủ để làm nàng nhớ lại, nhưng Mio vẫn chọn cách trao trọn tình cảm cho cả hai, như vốn dĩ thứ tình cảm của nàng sinh ra trên đời này chỉ là để dành cho Takkun và cậu bé con ngoan ngoãn Yuji kia mà thôi.
Nhưng khi mùa mưa trôi qua, Mio đã tan biến hệt như những gì nàng đã báo trước với Takumi trong giấc mơ ngày cũ.
Và sự ra đi này chẳng còn đột ngột nữa, dù nó vẫn để lại trong lòng Takkun và Yuji một khoảng trống hoang hoải mãi chẳng thể lấp đầy nhưng đó cũng trở thành một động lực để giúp cả hai tiến lên phía trước, vì họ biết Mio vẫn luôn dõi theo và tình yêu của nàng vẫn sống mãi trong lòng họ.
Kết thúc Em sẽ đến cùng cơn mưa với lá thư tay mà Mio để lại cho chồng mình, kể về những chuyện ly kỳ đã xảy đến với đời nàng và nguyện vọng của nàng đối với những người thân quý.
Đây cũng chính là chi tiết đắt giá nhất cũng như gây ấn tượng sâu đậm trong lòng độc giả, bởi nó đã hé lộ những bí mật mà trong lúc Mio còn sống đã che giấu bấy lâu.
Nàng đã biết cái giá mà mình phải trả khi gặp và yêu Takkun là đối diện với cái chết, nhưng ngọn lửa ái tình trong tim Mio quá lớn và bằng mọi giá nàng đều muốn tìm đến Takumi để trao cho anh tình yêu sâu đậm và cùng nhau tạo nên kết tinh của hai người họ là bé Yuji.
Thứ tình yêu vượt lên cả những sợ hãi, vượt xa khỏi ranh giới của sự sống và cái chết. Thứ tình yêu bao gồm cả việc đánh đổi bằng mạng sống và tương lai.
Có lẽ nếu Mio không chọn Takkun, nàng đã cùng người khác hạnh phúc đến đầu bạc răng long, tuổi đời của nàng đã không chỉ dừng lại ở con số hai mươi tám. Mio biết, nhưng nàng không thể làm trái với những gì đang mách bảo từ sâu trong tâm khảm nàng.
Một bản ngã khát khao được đến bên cạnh người đàn ông nàng yêu và chăm sóc cho đứa con họ yêu. Đây đích thị là một loại cảm xúc mãnh liệt, ngông cuồng nhưng cũng là loại cảm xúc dịu dàng, chân thành nhất thế gian.
Qua Em sẽ đến cùng cơn mưa, người đọc sẽ cảm nhận được hai loại hạnh phúc, một nằm trong kí ức và một nằm trong thực tại. Thật kì lạ khi Takumi là một người xuề xòa, tính tình có phần ngây ngô, vụng về nhưng những cử chỉ, hành động, ánh mắt của mình dành cho vợ lại luôn ân cần, chu đáo.
Dù anh luôn miệng nói rằng trí nhớ mình không tốt, rằng khi muốn làm việc phải ghi đầy chữ lên giấy ghi chú nhưng từng kỉ niệm của anh và Mio, từ buổi hẹn hò đầu tiên đến cái nắm tay e lệ giữa hai người, anh chưa bao giờ quên.
Để Mio nhớ lại, anh đã kể mọi việc thật tường tận, chi tiết. Đối với người ngoài, anh chính là kiểu người yếu đuối, thất bại trong mọi việc nhưng đối với vợ anh, anh chính là người chồng hết mực đáng tin tưởng.
Takumi đã lưu giữ thật nhiều những kỉ niệm đẹp, vẫn nhớ những điều đang dang dở với người anh yêu, cùng với lời hứa sẽ chăm sóc cho đứa con bé bỏng thật tốt.
Còn với Yuji, cậu nhóc này chính là niềm hy vọng sáng nhất của bố mẹ. Ở lứa tuổi cắp sách đến trường, mấy ai biết được cậu bé vô lo vô nghĩ này lại chính là người hiểu chuyện nhất luôn mang bên mình sự mặc cảm “vì mình nên mẹ mới chết”.
Ngây thơ là thế, trong sáng là thế nhưng Yuji từ khi nhận thức được mọi chuyện xảy ra với bố con mình cậu nhóc đã tự trách bản thân thật nhiều và mãi đến khi Mio sắp biến mất, nàng mới có thể mang lại cho Yuji một niềm an ủi dịu hiền cuối cùng để cậu con trai không còn phải trăn trở về sự ra đi của mình nữa.
Không có cao trào, không có kịch tính nhưng Em sẽ đến cùng cơn mưa vẫn gây ấn tượng sâu sắc với người đọc vì từng câu chữ của Ichikawa Takuji vẫn đủ sức làm lay động biết bao con tim.
Một bản tình ca rả rích giữa những cơn mưa tháng sáu, một trái tim yêu nồng nhiệt bất chấp ranh giới sự sống và cái chết. Ichikawa đã tài tình dẫn dắt người đọc đến những cảm giác kì lạ của loại xúc cảm như thế.
Với chất văn nhẹ nhàng, tinh tế, Ichikawa đã một lần nữa khẳng định vị thế của mình sau thành công của tác phẩm đầu tay Tôi vẫn nghe tiếng em thầm gọi, khi đưa Em sẽ đến cùng cơn mưa trở thành một trong những tiểu thuyết thành công nhất Nhật Bản và được chuyển thể thành phim dưới tên gọi Be with you.
“Hôm nay là lần đầu tiên chúng mình gặp nhau với đôi giày có cổ và có gót. Cũng phải nói thêm, hôm nay cũng là lần đầu tiên anh thấy em mặc chiếc váy liền màu đỏ sẫm. Lần đầu tiên anh thấy em tô son. Lần đầu tiên anh thấy mái tóc em đung đưa mỗi lần em nghiêng đầu, lần đầu tiên anh cảm thấy bồn chồn không yên khi nói chuyện với em.
Tất cả đều là lần đầu tiên, đến nỗi mà khó tìm được một thứ không phải lần đầu tiên.’’
Cuối cùng, Em sẽ đến cùng cơn mưa sẽ là liều thuốc chữa lành quý giá cho những tâm hồn còn đang chênh vênh nơi bến bờ tình yêu. Nhẹ nhàng, kì lạ mà lại quá đỗi chân thực.
Bằng cách lồng ghép những chi tiết huyền ảo, người đọc có thể dễ dàng hòa vào bầu không khí của nhân vật, thấu cảm được những khó khăn mà các nhân vật đã và đang trải qua để biết trân trọng từng giây phút bên cạnh người mình yêu thương.
Đây cũng chính là thông điệp mà tác giả muốn được lan truyền rộng rãi sau khi đọc cuốn sách này.
Đông Nghi
Đông Nghi
Bài viết cùng chuyên mục
Bài viết mới nhất