Có một vài khoảnh khắc quý giá chỉ đến một lần duy nhất trong đời, cũng như có những người chỉ một lần gặp gỡ nhưng lại mãi chẳng thể quên. Trong Nơi bầu trời và đại dương gặp gỡ, chúng ta có một mối tình, có một đoạn nhân duyên, có mảnh ký ức còn kẹt lại theo năm tháng và có một câu chuyện còn dở dang.

Nét văn nhẹ nhàng tạo ấn tượng trong Nơi bầu trời và đại dương gặp gỡ

Văn học Nhật Bản với những nét độc đáo và lối diễn đạt đặc trưng từ lâu đã dành được không ít tình cảm của độc giả tại Việt Nam.

Những người yêu sách đã không còn xa lạ gì những cái tên như Haruki Murakami, với những tác phẩm thiên về trường phái logic siêu thực, Higashino Keigo – Ông hoàng truyện trinh thám, hay Ichikawa Takuji và những câu chuyện tình yêu bình dị mà sâu sắc.

Tác phẩm Nơi bầu trời và đại dương gặp gỡ của nữ nhà văn Rui Kodemari là một trong những tựa sách mới trên kệ các tác phẩm văn học Nhật tiêu biểu.

Người đọc dễ dàng nhận ra giọng văn quen thuộc của những nhà văn Nhật Bản nhưng lại vô cùng khác lạ theo cách riêng của Rui Kodemari. Những câu từ nhẹ nhàng, không hề cầu kì hoa mĩ xuất hiện ngay từ trang văn đầu tiên.

bìa sách nơi bầu trời và đại dương gặp gỡ
Trong tác phẩm chúng ta có một mối tình, có một đoạn nhân duyên, có mảnh ký ức còn kẹt lại theo năm tháng.

Nơi bầu trời và đại dương gặp gỡ gây ấn tượng ngay từ cái tên của nó. Cuốn sách giống như đã đưa người đọc bước đến một nơi chốn hoàn toàn khác lạ, ngắm nhìn những mảnh đời ở một nơi xa tít tắp và va vào những cung bậc cảm xúc khi thì yên ả như rừng cây lặng gió, khi thì dồn dập như những đợt sóng biển.

Để rồi từ lời đề đầy vẻ thu hút riêng dị, những trang sách chỉn chu dần mở ra câu chuyện tình đầy đẹp đẽ, có chút mơ mộng, có thực tể, để khiến chúng ta tin vào định mệnh, tin vào tình yêu, tin những người yêu nhau rồi sẽ quay về với nhau.

Konoha Kakehashi – Một nhà thiết kế đồ hoạ tự do, ba mươi hai tuổi, có một cuộc sống bình thường bên cô con gái nuôi Nanako. Vào một ngày nọ, cô nhận được lời vẽ tranh minh hoạ cho một cuốn sách thiếu nhi sắp ra mắt của Yui Igarashi, bút danh là Arashi hay còn gọi là Bão.

Bão đang thực hiện một chuyến hành trình đi biển xa và anh đã đặc biệt chỉ định Konoha là người vẽ tranh minh hoạ cho câu chuyện của mình.

Cả hai người đều có mối liên hệ đặc biệt với nhau kể từ lần gặp gỡ đầu tiên vào năm mười ba tuổi tại ngôi trường đặc biệt mang tên Đứa con của gió và đều là nạn nhân chịu ảnh hưởng của những gia đình có vấn đề.

Konoha đã chẳng thể đến trường vì bị bắt nạt còn Bão đã sớm tách khỏi cha mẹ từ lâu và phải di chuyển đến sống với những người họ hàng rất nhiều lần. Họ sớm bị người kia thu hút và gọi nhau bằng những cái tên đặc biệt là Bão và Lá, rồi cả hai dành cho nhau nụ hôn đầu tiên.

Những lời hứa đi cùng với ước mơ của Bão dần xuất hiện, anh muốn trở thành một nhà văn và hứa sẽ luôn giúp đỡ và bảo vệ Lá khi cô bé cảm thấy khó khăn.

Sau mười năm mất liên lạc, họ tình cờ gặp lại nhau ở một cửa hàng ăn tiện lợi, nhà trọ của Bão và nơi làm việc của Lá chỉ cách nhau vài dãy nhà. Cả hai bắt đầu ở bên nhau vào những năm đầu tuổi hai mươi, khi Lá trở thành người vẽ tranh minh hoạ tiềm năng và Bão bắt đầu sự nghiệp viết lách của mình.

Họ phải lòng nhau say đắm và chuyển về sống chung tại nhà của Bão. Những tháng ngày hạnh phúc và yên bình thể hiện sự hoà hợp trong lối suy nghĩ và tư tưởng của cả hai như thể họ thực sự sinh ra để dành cho nhau.

Nhưng những sự yên bình trong tình yêu không đi cùng với sự thuận lợi trong công việc, khi những bản thảo của Bão liên tục bị từ chối, mặc dù anh luôn dành hết tâm trí cho việc viết tiểu thuyết song song với việc đi lm thêm vào đêm để trang trải cho cuộc sống.

review sách
Nơi bầu trời và đại dương gặp gỡ đã đưa người đọc đến với tình yêu của Lá rồi nội tâm của Bão

Lá vẫn là người ở bên động viên và ở bên Bão suốt những ngày tháng khó khăn, ngay cả khi anh cuối cùng cũng hoàn thành một bản thảo mà bản thân đã dốc hết trái tim và linh hồn mình, gửi đến nhà xuất bản với đầy hy vọng để rồi chỉ nhận lại được sự từ chối phũ phàng.

Sau khi đọc lời từ chối, anh biến mất một thời gian và khi trở về, giữa cả hai dần xuất hiện sự rạn nứt. Biến cố xảy ra, Lá cứng rắn rời bỏ Bão, khoảnh khắc cô vùng chạy khỏi căn hộ của Bão cũng là lúc cô tự tay chấm dứt mọi thứ với anh và rồi năm năm đã trôi qua kể từ ngày đó.

Tình yêu là định mệnh hay chỉ là những tình cờ

Với đặc trưng của văn học lãng mạn Nhật Bản, ngòi bút của Rui Kodemari mang lại sự dịu dàng khó tả, từng câu từng chữ trong Nơi bầu trời và đại dương gặp gỡ đã đưa người đọc đến với tình yêu của Lá rồi nội tâm của Bão, về sự tự do và nỗi cô đơn tột cùng mà anh phải trải qua.

Từ hai kẻ cùng chịu sự tổn thương từ gia đình, Bão và Lá đã gặp gỡ, đồng cảm và rồi quý mến nhau, tình yêu xảy đến như một lẽ tất nhiên.

Ngày họ tìm lại được nhau sau mười năm kể từ kì học cuối tại Học viện Đứa con của gió, những tình cảm một lần nữa lại nổi lên như một cơn bão lòng, cuốn họ vào với nhau.

Chuỗi ngày không có người kia, Bão đã từng tìm đến với nhiều cô gái nhưng anh không thể ở bên ai quá lâu dài, còn Lá suốt từng ấy năm, cô chưa thể yêu thêm một ai.

“Em có biết mười năm là bao nhiêu giây đồng hồ không?

Em không biết, nhưng tính ra thì sẽ biết thôi. Một phút là 60 giây này…

1 x 60 x 24 x 365 x 10. Là 315.360.000 giây. Là số giây anh nghĩ tới bé Lá đó.”

Điều gì đã đưa hai người họ trở về bên nhau? Sau khoảng thời gian dài chừng như vô tận, những lời hứa từ thuở bé thơ tưởng rằng sẽ không bao giờ được nhắc lại, cố nhân cũng chỉ mãi là cố nhân.

Có lẽ sâu thẳm trong tim họ vẫn luôn hướng về đối phương như vậy, về hình ảnh hồn nhiên, trong trẻo thời niên thiếu, về nụ hôn dầu tiên và những rung động đầu tiên. Mười năm thương nhớ kéo dài, một lần nữa như chảy lẫn trong huyết quản của hai người, đi qua và thấm đẫm từng ngóc ngách.

“Em cũng chưa có giây phút nào quên anh. 315.360.000 giây thương nhớ. Chính em mới là người nhớ thương anh như thế. Em đã không thể yêu một ai khác. Không một ai khác, ngoài anh.”

Mối quan hệ vừa mong manh vừa vững chắc này tưởng chừng sẽ có một kết cục êm đềm, đầy hạnh phúc và viên mãn của hai người nhưng rồi những khó khăn, nghiệt ngã của cuộc sống, thực tế phũ phàng đến không ngờ đã đẩy những trái tim mới đôi mươi vẫn còn tràn đầy nhiệt huyết này rời xa nhau.

Sự bỏ đi của Lá sau ba năm chung sống cùng Bão dường như là một hành động tất yếu sẽ xảy ra. Bão yêu Lá nhưng anh lại là người có thế giới nội tâm cá nhân quá sâu thẳm. Điều này khiến cho việc ở bên cô dường như vô tình trở thành sự kìm kẹp và kiểm soát đối với anh.

Bão đau đớn vì đứa con tinh thần của mình bị chối bỏ nhưng điều đó không có nghĩa hành động bỏ Lá đi một tháng trời của anh là đúng đắn.

Anh muốn đi tìm lại sự tự do và cô độc, thứ mà anh cho rằng đó là điều quý giá nhất của mình, để tự xoa dịu trái tim vỡ nát nhưng anh đâu biết, Lá trong khoảng thời gian đó cũng đã đợi anh trong mòn mỏi như thế nào.

Bão luôn nói dối, luôn giấu giếm con người và hoàn cảnh thật sự của mình với Lá, để rồi mãi đến sau này, trong một đoạn đối thoại giữa hai người, có lẽ anh đã hé mở một chút lý do tại sao anh lại giấu đi mọi thứ với cô.

“Anh nghĩ Konoha sẽ mãi mãi không hiều được anh. Những người được ba mẹ yêu thương, được chị gái chiều chuộng, lớn lên hạnh phúc giữa ánh nắng ấm áp sẽ không thể hiểu được cảm xúc của anh… Konoha sẽ không hiểu được. Em nhất định sẽ không hiểu được tâm trạng của một người không có nổi một mái nhà để trở về như anh đâu.”

Khoảnh khắc Lá bỏ đi, đó có lẽ là một mất mát lớn với Bão đồng thời mở đầu cho chuỗi ngày cô đơn tột cùng của anh.

Những cảm xúc của Bão, dưới ngòi bút của nhà văn Rui đã thực sự chạm đến trái tim người đọc về một Bão đầy mơ ước của tuổi trẻ, mang theo một tâm hồn nhạy cảm, dễ xúc động và luôn chìm đắm trong nỗi cô độc riêng anh.

Dưới ngôi kể thứ nhất được đặt trong góc nhìn của Lá, trong Nơi bầu trời và đại dương gặp gỡ người đọc có thể cảm nhận không chỉ tình yêu nam nữ mà còn cả những tình yêu thương khác được nảy nở trong câu chuyện.

Giống như những chậu cây hoa thanh anh, loài hoa của tình yêu được Lá mang đi từ chỗ ở của Bão, hết mực nâng niu và chăm sóc để rồi trưởng thành và nở ra những bông hoa màu tím trắng vô cùng tuyệt đẹp.

Những tình cảm chân thành rồi cũng sẽ quay trở về vị trí vốn có của nó, những trái tim lạc đường cũng sẽ tìm được một lối đi. Dù là kẻ độc hành hay một tâm hồn mạnh mẽ, suy cho cùng đều cần một nơi chốn để trở về.

“Cuộc đời, kỷ niệm, tình cảm nam nữ, cả tình yêu thương nữa, có lẽ cũng chỉ như một biểu tượng mặt cười vẽ trên cát mà thôi. Sớm muộn gì nó cũng sẽ bị sóng biển rửa trôi và biến mất. Nhưng tôi có niểm tin, không, tôi muốn tin. Vào sức mạnh của những câu chuyện chảy trong trái tim, trong cơ thể của con người, như những hạt nhựa cây, cuối cùng sẽ đọng lại thành những vòng ván gỗ, không bao giờ biến mất.”

Lá là một cô gái mạnh mẽ và cá tính, tình yêu của cô dành cho Bão không còn đơn thuần là tình cảm nam nữa bình thường nữa, nó đã vượt lên cả đến nỗi mà trong năm năm rời xa nhau, cô không lúc nào không nghĩ đến anh.

Để rồi Lá cho đến tận cuối cùng vẫn là con người duy nhất nắm giữ chìa khoá, mở tung căn phòng chất chứa đầy nỗi cô độc của Bão, dang tay ôm trọn lấy con người anh và cả những tổn thương vẫn còn đang rỉ máu.

Người du mục và Mèo ăn vụng trong tác phẩm của Bão

Có lẽ bên cạnh cốt truyện chính về mối quan hệ giữa Lá và Bão, người đọc còn bị ấn tượng bởi một câu chuyện khác, câu chuyện của tiểu thuyết gia Bão và tranh minh hoạ được vẽ bởi Lá.

Trong suốt những năm tháng tiếp theo không còn Lá bên cạnh, Bão đã sáng tác được cho mình một câu chuyện vô cùng ưng ý, anh đã gửi bản thảo và mong muốn chính Konoha Kakehashi, bé Lá từng là của anh tự tay vẽ minh hoạ cho câu chuyện.

Đó là những chương bản thảo câu chuyện về Mèo ăn vụng và bác du mục, nghe chừng chẳng hề liên quan đến hai nhân vật chính trong tác phẩm của Rui Kodemari nhưng đối với Bão, dường như đó là ẩn dụ cho mối liên kết giữa anh và Lá.

đoạn trích nơi bầu trời và đại dương gặp gỡ
Một trích đoạn ngắn trong Nơi bầu trời và đại dương gặp gỡ

Mèo ăn vụng bị gọi với cái tên như vậy vì nó luôn đi ăn trộm mọi thứ của người dân trong làng và xem việc nhìn con người đau khổ khi mất mát đi món đồ từng thuộc về họ là một thú vui hằng ngày, là cách để nó trả lại những nỗi đau mà con người đã gây ra cho nó.

Ngày Mèo ăn vụng gặp bác du mục, nó liền nảy lên ý định ăn cắp thứ quan trọng nhất của bác để được nhìn thấy bác ta buồn bã và khóc lóc.

Từ đôi giày bên trong có tấm ảnh và vài món đồ, đến cuốn sách mà tối nào bác ta cũng ôm đi ngủ, mèo ta đã lấy cắp tất cả những thứ đó nhưng phản ứng của bác du mục không hề được như nó mong đợi.

Bác du mục đã sống cả cuộc đời đơn độc với những mảnh ký ức cũ kĩ cứ găm chặt trong trái tim già nua của mình, bác biết Mèo ăn vụng là thủ phạm trộm những món đồ của bác nhưng những thứ mà cậu ta mang đi, chúng lại từng làm bác đau khổ vì khó có thể vứt bỏ được.

Mèo ăn vụng vẫn quyết tâm trộm đi thứ quan trọng nhất của bác du mục nên đã đi theo bác ta suốt một thời gian dài còn lại. Chỉ là nó đâu biết, thứ nó trộm đi không chỉ còn là sự tự do và cô độc của bác du mục mà còn là thứ báu vật vô cùng trân quý.

Được chôn giấu tận sâu dưới đáy trái tim, có lẽ nó còn trân quý hơn cả sinh mệnh nữa. Tiếc rằng cả bác du mục và Mèo ăn vụng đều không biết đó là thứ gì, bởi họ chưa từng nhìn thấy cũng chưa từng chạm tay vào thứ ấy bao giờ.

bìa sách của tác gỉa Rui Kodemari
Một tác phẩm đặc biệt mặc dù theo motip không quá mới mẻ nhưng lại truyền tải một năng lượng tích cực

Những chương bản thảo thấm đầy những kỷ niệm cũ của Lá và Bão, ngọn đồi nơi bác du mục và Mèo ăn vụng cùng nhau đi qua là ngọn đồi đằng sau Học viện cũ, những món đồ bị đánh cắp, sự tự do và cô độc, điều đáng trân quý, mọi thứ đều là mối liên kết giữa hai người.

Để rồi trong chương bản thảo cuối cùng, khi bác du mục lặng lẽ tiếp tục cuộc hành trình đơn độc của mình và bỏ lại Mèo ăn vụng. Chúng ta thấy bác đã để lại cho cậu một bài học về hạnh phúc của sự cho đi hơn là đánh cắp thứ gì của người khác.

Chương bốn với tựa đề Mèo may mắn, chú Mèo nghịch ngợm ngày nào đã thay đổi, nó dần cảm nhận niềm vui của sự cho đi khi nó đổi cách hành xử với dân làng và trở thành chú mèo hộ mệnh cho ngôi làng đó.

Cho đến cuối cuộc đời ngắn ngủi của loài mèo, nó đã ra đi trong sự mãn nguyện và thanh bình với nét cười trên vẻ mặt đã già nua và xấu xí.

Nơi bầu trời và đại dương gặp gỡ là một tác phẩm đặc biệt mặc dù theo motip không quá mới mẻ nhưng lại truyền tải một năng lượng tích cực. Phong cách chuyện lồng chuyện vô cùng độc đáo, khiến người đọc cuốn vào câu chuyện của Lá và Bão nhưng cũng vô cùng day dứt khi đọc Mèo ăn vụng và bác du mục.

Hẹn nhau ở Nơi bầu trời và đại dương gặp gỡ

Trong suốt năm năm xa cách, cả hai có lẽ đều chưa từng một lần ngừng nghĩ đến đối phương. Lá thu mình với cuộc sống công việc và chăm sóc những chậu hoa thanh anh, thứ còn lại duy nhất để cô hướng về tình yêu của mình.

Bão rong ruổi khắp mọi nơi để viết lên một câu chuyện nơi có hình bóng của anh và Lá ở trong đó, để trải những nỗi lòng nhớ thương đến cô.

Bão là người đã liên lạc lại với Lá, để mong cô quay lại với anh nhưng những tổn thương quá khứ đã vô tình hằn quá sâu, sự cố chấp trong suy nghĩ của cả hai như một ngòi nổ bùng lên, làm lung lay mối kết nối giữa họ. Liệu định mệnh có một lần nữa chia cắt hoàn toàn hai trái tim luôn hướng về nhau?

Bão đã để lại tấm bưu thiếp cuối cùng và gửi cho Lá. Trong những dòng chữ ngắn ngủi, cô bỗng ngầm hiểu được suy nghĩ của Bão để rồi quyết định đến Ireland để tìm bằng được anh.

Thì ra người ta có thể vì tình yêu dành cho một người mà sẵn sàng vượt qua cả những khó khăn về khoảng cách, có thể chờ đợi năm, mười năm, khó lòng mà bắt đầu một mối quan hệ mới.

“Konoha à, em hãy vì người mình yêu mà trở thành một chiếc bình rỗng nhé. Với một chiếc bình mà ngay từ đầu đã lèn chặt mọi thứ bên trong, thì đâu còn có thể cho thêm cái gì vào được nữa phải không? Nếu từ đầu trong trái tim đã đầy chặt tình yêu, thì bản thân em và cả dối phương đều sẽ rất khổ sở. Khi Konoha vẽ tranh, em sẽ chọn một tờ giấy đã có sẵn rất nhiều màu sắc phải không em? Tình yêu cũng giống như vậy đó. Vì có những chỗ màu trắng nên nó mới trở thành một bức tranh. Chiếc bình cũng vậy, vì bên trong trống rỗng nên nó mới có tác dụng.”

Những lời nói của chị gái Lá ngày đó, cô từng không hiểu, không hiểu chút gì hết. Chúng chỉ giống như một thứ thuyết trìu tượng, một loại khái niệm, không hơn không kém.

Làm sao có thể trở thành chiếc bình rỗng được? Bên trong một trái tim trống rỗng, tình yêu sao có thể sống được đây? Nhưng lúc này trên con đường chạy thẳng đến bên Bão, Lá cảm thấy những lời chị mình nói như thể đã đứng dậy, chúng đang sống, đang hô hấp và đi về phía cô.

ảnh bầu trời
Liệu định mệnh có một lần nữa chia cắt hoàn toàn hai trái tim luôn hướng về nhau ?

Lá của thời điểm này có lẽ đã trở thành chiếc bình rỗng rồi. Một chiếc bình rỗng có thể tiếp nhận Bão và bảo vệ Bão thật chắc chắn. Có lẽ cô có thể dùng tình yêu thương để rót đầy chiếc bình đó được.

Và rồi, để đáp lại công sức và tình cảm của Lá, cả hai đã gặp được nhau nơi bầu trời và đại dương gặp gỡ, như là một minh chứng cho mối liên kết giữa họ kể từ khi chỉ là những đứa trẻ vô tư mười ba tuổi đến khi trở thành những người lớn cô độc, vượt qua cả không gian và thời gian để thực hiện những lời hứa dành cho nhau.

Nơi bầu trời và đại dương gặp gỡ đã đem đến một đoạn kết vô cùng mãn nguyện cho độc giả, những người đã theo cùng hành trình của đôi tim trẻ, để thấu hiểu được sự quý giá của tình yêu, của những mối nhân duyên vốn dĩ đã luôn dành cho nhau.

Cuốn sách là một tác phẩm bạn nên đọc một lần, nếu đang yêu nhau, bạn sẽ có thêm niềm tin vào tình yêu của mình, rằng nếu yêu nhau, người ta sẽ trở về với nhau, nếu đang độc thân, đây sẽ là cuốn sách truyền cảm hứng tích cực, rồi chúng ta cũng sẽ gặp được người lấp đầy những nỗi cô đơn trong những tháng ngày qua.

Nơi bầu trời và đại dương gặp gỡ
Nơi bầu trời và đại dương gặp gỡ là một tác phẩm đặc biệt mà chúng ta nên đọc một lần

Có lẽ đọng lại trong lòng người đọc ở Nơi bầu trời và đại dương gặp gỡ, là những bài học về tình yêu và những mối liên kết trong sự tự do và cô độc, để hiểu rằng yêu có nghĩa là trở thành một chiếc bình rỗng, nếu trở thành một chiếc bình rỗng, thì một tình yêu dịu dàng như nước sẽ dần đầy lên bên trong chiếc bình ấy.

Ở một khoảng thời gian nào đó, trong một khoảnh khắc dù là định mệnh hay tình cờ, chúng ta rồi sẽ bắt gặp được tình yêu của cuộc đời mình, để có một cuộc hẹn với nhau ở nơi bầu trời và đại dương gặp gỡ.

Linh Đồng