Bức thư thứ ba gửi cậu: Đừng sống trong quá khứ nhé

Chào cậu.

Tớ là Thanh Sương – Một người thích viết thư tay nhưng lại phải chọn gõ máy đăng Facebook để nhiều người có thể nhận được thư của tớ hơn. Dù cậu đã đồng hành cùng tớ những ngày qua hay hôm nay chúng ta mới bắt đầu có duyên biết nhau, tớ cũng rất vui khi có thể gặp cậu ở đây!

Hôm giờ tớ có chút việc cá nhân cần giải quyết nên thường không thường xuyên online mạng xã hội, nhưng không có nghĩa là tớ quên việc viết thư cho cậu đâu nhé!

Lại đây, tớ gửi cho cậu một cái ôm nào, một cái ôm ấm áp giữa mùa hè nóng nực này, cậu cảm nhận được không? Thôi đừng cảm nhận vội vì tớ đang chuyển sang lạnh lùng đây (tớ đùa thôi).

À này, có phải thỉnh thoảng cậu lại nghĩ về quá khứ, rồi buồn vì nó không? Những ngày tháng đã qua đó, cậu lại để cho nó dám kéo tụt tâm trạng cậu vậy à?

Có phải vì hiện tại cậu không hạnh phúc nên cậu mới sống tạm trong quá khứ không? Nếu chẳng phải thì tại sao cơ chứ? Nghe tớ này, quá khứ là những ngày đã qua đi, dù cho nó tốt xấu như thế nào đi nữa, nó cũng không được phép trở lại để sống cùng cậu đâu, cậu biết mà, phải không?

Ngày đó hẳn cậu đã rất bình yên và hạnh phúc? Chẳng giống bây giờ, cậu lại gặp toàn rắc rối, mệt mỏi rồi một mình chống đỡ giông bão cuộc đời giữa dòng người xa lạ. Ngày đó cậu đã được yêu thương, nuông chiều phải không? Nhưng giờ cậu lại chịu cảnh lòng người lạnh lẽo, thái độ vô tâm từ những người cậu cứ tưởng sẽ ở bên cạnh cậu cả đời?

Ngày đó, dù có tốt đẹp đến bao nhiêu, bây giờ, dù có khắc nghiệt đến thế nào, cậu cũng phải đối mặt với hiện tại và đối xử tốt với nó, để đem đến cho cậu một tương lai tươi sáng hơn. Cái giá cho việc mãi quay đầu nhìn lại quá khứ là cổ cậu sẽ đau, mắt cậu sẽ mỏi và cậu chẳng bao giờ có thể thấy tương lai ở phía trước đâu.

Còn nếu ngày đó là những ngày đen tối, nó kéo dài đằng đẵng và cố lôi cậu xuống hố sâu. Nó thành bóng ma đeo đuổi tâm trí cậu, ôm trọn và nuốt chửng cậu bằng nỗi sợ hãi. Hãy đứng lên, nhìn thẳng vào nó, tấn công trực diện nó, đối mặt với nó bằng mọi sự mạnh mẽ và cương nghị của cậu.

Cậu luôn là cậu, một người đặc biệt, có đủ năng lực và tố chất để trở thành kẻ chiến thắng trong chính cuộc đời mình. Tại sao lại quên mất điều đó để nó giết cậu từ sâu bên trong chứ? Cậu đã từng vùng vẫy mà, đã nuôi rất nhiều hi vọng, đã có những mơ ước từ đơn giản đến to lớn mà.

Cậu thấy không, tớ đang ở đây, để chờ cậu hoàn thành mọi điều cậu muốn cho tớ xem đấy. Cậu tự thắp ngọn lửa trong mình được mà, tại sao lại để những khoảng tối bao trùm lấy trái tim mình, lý trí của mình mà không kháng cự lại?

Này nhé, tớ biết cậu hiểu điều tớ đang nhắc đến phải không? Quá khứ hay kỉ niệm, những khoảnh khắc đã qua đó, nó chỉ được phép khiến cậu mỗi khi nghĩ lại, có chút cảm giác trong lòng thôi. Chứ nó không phải nơi cậu thuộc về, vậy nên cậu không được chết dần chết mòn và lún sâu trong đó đâu.

Bản thân cậu luôn xứng đáng với mọi thứ tốt đẹp nhất ở hiện tại và tương lai, cậu không được tự hoài nghi bản thân và tìm cách nép mình vào quá khứ đâu nhé. “Không phải người đặc biệt như cậu làm gì có lỗi với bản thân, đều dễ dàng được tha thứ đâu!”. Nhớ nhé!

Chúc cậu luôn hạnh phúc và an nhiên.

Thân gửi

Thanh Sương

Thanh Sương | Gửi từ group Hall of Dreamers