17 Th9 2024

Viết lách

Có lẽ anh còn nhớ em
Tản văn

Có lẽ anh còn nhớ em 

Có những đêm dài, anh chẳng thể ngon giấc như trước kia nữa. Không phải vì say cà phê, cũng chẳng phải những hơi men kia chưa đủ vị, anh cũng mệt mỏi chứ nhưng những giấc ngủ ngon kia thì không một lần nào…

nhung-manh-hon-hoang
Tản văn

Những mảnh hồn hoang 

Anh khóc nức nở trong ngày cưới người thương cũ. Nghẹn ngào trong tiếng nấc nỉ non anh kể. Ngày đám cưới gã, anh không đến. Anh còn chẳng dám nghĩ đến việc sẽ có ngày gã trai từng đầu ấp tay kề năm nào…

me-ke-con-nghe
Tản văn

Mẹ kể con nghe 

“Mẹ kể con nghe thời trẻ mẹ đã yêu một người…” Mẹ kể con nghe năm mười bảy mẹ đã gặp được một người. Cậu ấy là bạn cùng bàn cùng lớp của mẹ. Cậu ấy bình thường không có gì nổi bật. Nhưng trong…

hoi-tiec
Tản văn

Hối tiếc 

Ngay tại thời điểm ấy, bản thân hiểu rất rõ tình cảm trong lòng lớn như thế nào. Tôi tựa lưng vào vách tường lạnh ngắt, nhìn mọi người phấn khởi cụng ly, cười nói vui vẻ. Buổi họp lớp sau nhiều năm không gặp…