Nỗ lực đến cùng, kết quả thế nào cũng không phải hổ thẹn.

Tôi biết rằng bạn không sinh ra ở vạch đích, không xinh đẹp, cũng không được thông minh. Tôi cũng biết gia cảnh bạn không khá giả, hay nói khác hơn còn có chút khó khăn. Bạn không có tài năng gì nổi trội, cũng không được may mắn dù là ở phương diện nào.

Tôi biết cuộc đời này vốn chẳng dễ dàng với chúng ta – những con người một lòng chỉ mong thế giới đối xử dịu dàng với mình một chút dù đã chọn sống đời bình lặng không ganh đua. Nhưng dẫu có tránh né, thì khắc nghiệt vẫn vây quanh chúng ta từng ngày đó thôi.

Tôi mong bạn không buông xuôi ước mơ và nỗ lực.

Khi những người sinh ra ngậm sẵn thìa vàng, họ đã hơn bạn một nghìn bước. Nếu nỗ lực, bạn có thể đuổi kịp họ, lấy khả năng của mình chạy đua cùng sự an nhàn họ sẵn có.

Đấy là chưa kể đến khi họ biết nắm bắt ưu thế của mình mà cố gắng.

Nhưng nếu bạn bỏ cuộc, chọn cam chịu thì bạn ở phía sau tận mười nghìn bước, hay thậm chí là trăm nghìn bước chân so với kẻ vốn hơn bạn từ khi chào đời.

Không có thành quả nào là không xứng đáng khi đã làm hết sức mình. Bạn cùng lớp với bạn có ba là giám đốc một công ty lớn, bạn vừa ngưỡng mộ, có chút ghen tị lại thấy họ quá tốt số.

Nhìn lại mình, bố mẹ làm đồng án, chạy ăn ngày hai bữa đói no, bạn nghĩ cả đời mình chắc chẳng bao giờ biết mùi giàu sang. Với suy nghĩ hèn kém đó, bạn đã tự xem thường bản thân mình mà khuất phục trước số phận. Hẳn là bạn sẽ chẳng biết, ông giám đốc kia cũng từng xuất thân trong gia đình nghèo túng.

Chỉ khi thật sự nỗ lực, trái ngọt nhận về mới khiến bạn cảm thấy có chút dễ thở.

Khi bạn còn đang chần chừ, hàng tá người ngoài kia đã và đang thành công với những hoạch định của họ. Có anh nọ vừa mới ra trường, xin chạy vặt cho một công ty nhỏ. Làm được mấy tháng, cấp trên thấy siêng năng, trung thực lại nhanh nhẹn, cho anh lên thử việc ở phòng Marketing.

Gần hai năm với nhiều chiến lược phát triển đưa công ty đi lên được đổi từ những đêm thức trắng, anh thăng chức trưởng phòng. Sau ba năm, anh đang được cất nhắc lên vị trí phó giám đốc. Cứ như vậy, chỉ một thời gian ngắn, chẳng phải việc làm giám đốc là sớm muộn hay sao?

Thành công không tự nhiên mà đến, là do kiên trì mới có được.

Đừng đổ lỗi cho số phận. Nếu điều vừa nghe là xa xôi, thì hãy cố gắng với điều nhỏ nhất. Học hành chăm chỉ, nếu không được học bổng, ít nhất cũng không nợ môn. Nếu ba mẹ không có nhiều tiền, thì nên làm thêm kiếm ít phí chi tiêu sinh hoạt.

Rèn thêm kỹ năng mềm, trao dồi kinh nghiệm sống, học hỏi những người tài giỏi hơn bạn. Bắt đầu từ điều nhỏ nhất, vinh quang sẽ gõ cửa tìm đến bạn, chỉ cần bạn nỗ lực và không buông xuôi.

Hãy nghĩ đến sự tự ti bạn đã từng có để cố gắng tìm được sự tự tin cho riêng mình. Nghĩ đến giọt mồ hôi của ba mẹ đã đổi lấy cho bạn một tương lai rực rỡ, để họ tự hào vì bạn công thành danh toại. Hãy nghĩ đến ước mơ và đừng bao giờ từ bỏ.

Và cho dù mọi việc không như ý, thì bạn cũng đã cố hết sức rồi, không hổ thẹn vì đã từng cố gắng vươn lên.

Nhưng hãy luôn nhớ rằng, mọi nỗ lực đều sẽ đơm hoa.

Nguyễn Ngọc Như Thảo | Gửi từ group Hall of Dreamers