Tản văn
Những thứ đã qua đành gói ghém thành kỷ niệm
Vì có những sân ga em không thể bắt kịp Vì có những giông gió khiến em hao hụt niềm tin Vì có những ngày em mang trái tim đến, khao khát có thể cùng người hoà chung một nhịp, đến khi lỡ nhịp thì…
Gặp em không bao giờ là quá muộn
Đã từng có những tháng năm tôi mong mình có thể đến sớm hơn một chút. Như vậy, chiếc lá kẹp trong sách em sẽ do tôi đặt vào, những vui buồn tháng năm ấy tôi cùng em trải qua, người để lại dấu ấn…
Nếu thanh xuân trở lại, cậu có chọn du học một lần nữa?
Mẹ ơi hôm nay ở đây trời trở giông to quá… Con về nhà trong tấm áo bông đã ướt đẫm mưa gió xứ người. Con bỗng nhớ cái cây chuối đổ rạp trước cửa nhà mình cái ngày mưa bão, con bỗng nhớ con…
Bạo lực ngôn từ
Một câu nói, rốt cuộc có thể làm thương tổn người khác đến mức nào? Năm lớp 8, khi tham gia văn nghệ, giáo viên âm nhạc đã nói với tôi trước mặt rất nhiều người rằng: “Cô không cắt diễn của em, nhưng khi…
Đôi lúc chỉ muốn đặt bản thân ở nơi sâu nhất của nỗi đau
Đôi lúc chỉ muốn đặt bản thân ở nơi sâu nhất của nỗi đau. Mình không hiểu tại sao hôm nay lại ngồi đây và viết những dòng buồn đau này nữa. Nắng có vẻ gay gắt, nỗi buồn có vẻ không có dịp chen…
Chờ giữa bình minh
Người tôi yêu, em ấy là một giấc mơ. Một giấc mơ tôi đã quên mất từ rất lâu về trước. Đôi khi tôi thẫn thờ, lạc lõng giữa thành phố xa lạ, bắt chuyện với vài người mắt xanh tựa sóng biển, và vờ…
Chết dễ hơn hay sống dễ hơn?
Chết dễ hơn hay sống dễ hơn? Tôi không biết nữa. . Em không xinh đẹp, nhan sắc chỉ dừng ở mức thanh tú. Nhưng cái thanh tú của em khiến người ta cảm thấy rất dịu êm. Em thuộc kiểu người nhìn sơ qua…
Bài viết mới nhất