Điều ba mẹ không kể (Romang) ra rạp một ngày cuối tháng Bảy, giữa những bộ phim nổi bật khác như Người nhện xa nhà, Đội chống tham nhũng và cả Vua sư tử nhưng vẫn nhận được đánh giá cao nhất từ phía khán giả trong suốt khoảng thời gian đó.
Trailer chính thức của phim Điều ba mẹ không kể
Đáng ngạc nhiên, bộ phim tuy nổi bật với sự góp mặt của nhiều diễn viên gạo cội như Lee Soon-jae, người nổi bật với những vai diễn trong Gia đình là số một và Jung Young-sook, người từng đoạt giải Baeksang hay Bae Hae-sun, diễn viên nổi bật trong On Your Wedding Day nhưng dẫn dắt họ lại là Lee Chang-geun, vị đạo diễn chưa từng chỉ đạo bộ phim nào trước đó.
Đứng thứ hai trong bảng xếp hạng doanh thu phim Hàn năm 2019 và chỉ sau Ký sinh trùng, khiến hàng loạt rạp chiếu phải tăng cường suất chiếu cho khán giả, điều gì đã diễn ra khiến mọi người yêu thích bộ phim này tới vậy?
Câu chuyện cuộc sống đời thường trong Điều ba mẹ không kể
Điều ba mẹ không kể sẽ khiến khán giả thấy thân thuộc ngay từ những giây phút đầu tiên vì cảnh quan sinh hoạt đậm chất Á đông, không khí gia đình hiện lên từ những phút bắt đầu.
Ông nội Cho Nam Bong (Lee Soon-jae thủ vai) là người hành nghề chạy taxi lâu năm và một tay nuôi lớn cả gia đình nhỏ, cũng chính vì vậy mà ông cực kì gia trưởng trong khi người bà Mae Ja (Jung Young-sook thủ vai) lại là mẫu phụ nữ tần tảo, hết lòng thương yêu gia đình và một tay vun vén mọi việc trong nhà, từ nhỏ đến lớn.
Trái ngược với bố, người con trai Jin Soo (Jo Han-chul thủ vai) thì lại được chăm lo học hành từ nhỏ đến lớn, đã lên tới học hàm tiến sĩ và tiệm cận giáo sư nhưng anh vẫn chỉ thất nghiệp và chơi game ở nhà, không cố gắng ra ngoài tìm việc làm.
Điều này phần nào khiến ông Nam Bong không hài lòng và hay la mắng con mình, nhưng khi người bạn thân tỏ vẻ khinh khi vì cậu không học ngành kĩ thuật, ông vẫn bênh vực Jin Soo.
“Ông nghĩ ai cũng có thể trở thành tiến sĩ sao?”
Cô con dâu Jung Hee (Bae Hae-sun thủ vai) thì phải đảm đương công việc và chăm sóc chồng con, cả hai có chung với nhau một người con là Eun Ji (Lee Ye-won thủ vai) và một gia đình kiểu mẫu khi cha, mẹ, con ruột và con dâu, cháu nội sống chung.
Bi kịch bỗng chốc ập đến khi chúng ta không kịp để ý
Những tưởng cuộc sống sẽ êm đềm trôi qua theo thời gian nhưng tuổi già bỗng chốc ập đến, bà Mae Ja từ một người phụ nữ hoạt bát bỗng trở nên ngẩn ngơ còn Jung Hee phát hiện ra mình mang thai đứa con thứ hai.
Cô nhất quyết muốn chồng dọn ra ngoài ở nhưng vì kẹt nỗi Jin Soo không thể phụ giúp vợ mình về tài chính, trong bữa cơm gia đình vốn đã không vui nay lại thêm ngột ngạt vì mỗi người mang một nỗi niềm riêng.
Bà Mae Ja thấy cháu muốn ăn gà rán nên đã hỏi xin chồng ít tiền nhưng bị gắt gỏng nên phải mở dịch vụ làm tóc cho những người quen, nào ngờ đứng dưới nắng lẫn mùi thuốc khiến căn bệnh mất trí nhớ từ đâu ập đến.
Còn Jin Soo tuy cố gắng phụ mẹ để kiếm chút tiền lo cho vợ con nhưng anh nào ngờ, chỉ một phút lơ đãng không trông coi người mẹ của mình đã bỏ quên thứ dấu hiệu dẫn đến bi kịch về sau này, còn người cháu khi nhận ra biểu hiện khác thường của bà đã lập tức báo với mẹ nhưng bị gạt đi.
Khi kết quả khám bệnh được không báo, trong đầu của người bà, người mẹ tần tảo này đã hiện lên rất nhiều nỗi lo toan. Ước mơ của bà Mae Ja là được đi dã ngoại với gia đình lần cuối, nhưng chỉ mới gọi điện hỏi ý ông Nam Bong mà chưa kịp thực hiện thì bệnh đã trở nặng mất rồi.
Về nhà thấy mùi khét trong không khí, còn đôi mắt vợ mình thì đờ đẫn gọi tên người con đã mất Jin Suk, lúc này ông Nam Bong mới nhận ra mọi chuyện đã diễn biến tệ đến mức nào, may mắn ông đã kịp tới gặp người bác sĩ thần kinh khám cho bà Mae Ja trước đó để tìm hiểu nguyên do.
Mọi chuyện lúc này ngày một đi xuống, căn bệnh mất trí nhớ của bà Mae Ja không thể được chữa khỏi bằng phẫu thuật, ông Nam Bong phải chứng kiến cảnh người vợ đầu ấp tay gối đi lang thang ngoài đường gọi tên Jin Suk, hồi ức đau lòng nhất với những người xem đến cuối phim là khi nhận ra cuộc hội thoại đớn đau nhất lại nằm ở phần đầu phim, khi ông Nam Bong đứng cạnh bà Mae Ja ở bờ sông.
“Chú cũng biết Jin Suk sao?
Jin Suk quen biết nhiều người thật đấy.”
“Tất nhiên là tôi biết Jin Suk rồi.
Đó là con gái của Lee Mae Ja mà.
Tôi còn biết cả người rất thân thiết với Lee Mae Ja.”
“Chú biết tôi sao?”
“Ừ, biết rất rõ.”
Ông không chỉ biết rất rõ Mae Ja, người vợ bấy lâu của mình mà còn biết rất rõ bệnh tình của bà đã trở nặng, đến phút này chúng ta mới được thấy cảnh người đàn ông gia trưởng ấy hóa ra lại rất tình cảm khi tháo tất cho vợ lúc bà đã ngủ say, chủ động hỏi về bệnh tình, mua thuốc để sẵn dù bà hiểu lầm rằng ông tiếc tiền nên kiếm cớ trách móc.
Dù bà lên cơn giận dữ với ông trước mặt con cái vì nhớ đến sự mất mát của Jin Suk, ông vẫn chỉ mặc kệ bà ấy mà không nói một lời. Bắt Jin Soo đưa mẹ đến một nhà dưỡng lão rẻ nhất, xa nhất của ông liệu có phải là lời ác độc trong lúc mất bình tĩnh, hay vì thật lòng muốn bà ấy không còn nhớ đến những kỷ niệm đau buồn ở căn nhà của cả hai?
Mất đi sự chăm sóc và thương yêu của vợ, ông Nam Bong cũng lâm vào căn bệnh mất trí nhớ. Tai nạn ở trên đường và tin dữ ập đến, người bạn thân Kim của ông đang chuẩn bị cho chuyến du lịch Hoa Kỳ thì vợ qua đời, chứng kiến người bạn từ con người vui vẻ trở thành gã sâu rượu, ông cũng đành thở dài để đón bà Mae Ja về, chấp nhận tất cả dù có ra sao.
Phải nói rằng diễn xuất của “ông nội quốc dân” Lee Soon-jae đã quá xuất sắc và càng ăn ý hơn khi kết hợp cùng cô Jung Young-sook, cả hai người đã lấy đi nước mắt khán giả khi họ không để ý nhất, chạm sâu đến cảm xúc của mỗi con người khi nhớ về gia đình, nhớ về những người yêu thương.
Chuyến trở về mang nhiều giông bão cho gia đình
Việc đầu tiên khi đưa vợ mình trở về chính là lên kế hoạch cho chuyến đi dã ngoại, chúng ta thấy một người đàn ông gia trưởng, cộc cằn nay lại rất tình cảm thoa kem chống nắng cho người mình thương yêu. Chuyến đi đó, hẳn cả hai người đã có rất nhiều hạnh phúc.
Nhưng đoạn đường về sau lại gập ghềnh hơn, người con trai Jin Soo phải lựa chọn giữa hai người, hoặc là vợ mình hoặc là mẹ. Giữa lúc gia đình bối rối lại biết vợ mình có tin vui, chàng trai ấy phải đắn đo rất nhiều và cả ông Nam Bong lẫn bà Mae Ja đều hiểu rằng, không nên để bệnh của mình phiền đến những người con.
Những ngày về sau, bệnh trở nặng, cả hai ông bà thậm chí phải làm một tờ giấy ghi rõ tên tuổi, số điện thoại người thân phòng trường hợp đi lạc. Họ giờ chỉ có thể liên lạc với nhau thông qua những tờ giấy dán tường.
“Lee Mae Ja, bà đừng mất trí nhớ.
Lee Mae Ja, bà nhất định phải tỉnh táo đấy, biết chưa?
Giờ tôi chỉ còn lại một mình bà thôi.
Lee Mae Ja, bà không được quên tôi trước đâu đấy.
Lee Mae Ja, trả lời đi!”
Có ai không nao lòng khi người đàn ông cứng rắn chúng ta thấy lúc đầu phim nay chỉ mong rằng người vợ thân yêu không quên mình, mong rằng cả hai sẽ ở lại với nhau tới phút cuối cùng. Tới đây, nền nhạc của phim lại càng vang lên da diết hơn, khiến khán giả chìm sâu vào từng diễn biến.
Bản nhạc nền đầy da diết và lắng đọng của Điều ba mẹ không kể
Những khung hình trong phim khiến khán giả đều cảm thấy thân thuộc, gần gũi và thực tế với đời sống hàng ngày. Chúng ta nhìn rõ những nếp nhăn trên trán người ông đã già, người bà đãng trí, của người con tức giận bố mình vì đã quá mải mê kiếm tiền mà không chăm lo cho gia đình, những thứ ấy đâu chỉ có trên màn ảnh rộng.
Rồi một ngày chuyến đi du lịch trong mơ cũng đến, người bạn Kim vì vợ mất nên để lại cho ông Nam Bong bộ áo định mặc đi du lịch và khoản tiền dành dụm, hai người bạn thân đều gắng hết sức để ông có thể sửa chiếc xe hư và đưa bà Mae Ja đi biển, ước mơ bấy lâu của bà.
Ở đoạn cuối của Điều ba mẹ không kể, chúng ta rồi sẽ nhớ mãi khoảnh khắc ông Nam Bong âu yếm nhìn vợ mình trước khi thiếp đi vì mệt, bà Mae Ja lặng lẽ sửa lại áo cho chồng trước khi tiến ra phía bờ biển.
Mình đã có một đời cùng nhau, bà đã không quên ông, dã tha thứ dù ông không hoàn thành lời hứa lúc mới yêu, cảnh biển khi hai người được ngồi cạnh bên nhau lần cuối cùng chính là minh chứng cho sự trọn vẹn ấy.
Những chi tiết ẩn giấu bên trong Điều ba mẹ không kể
Bà Mae Ja lần đầu nhắc tới tên Jin Suk khi bà quên trông nồi bếp làm cháy khét và khói tỏa lên mịt mù, nhưng cũng là làn khói xuất hiện khi bà đốt than để sưởi ấm bên trong căn nhà cũ, quá khứ được tua lại cho chúng ta thấy sự ra đi của Jin Suk đã đau đớn như thế nào.
Rồi cũng làn khói xuất hiện khi bà pha sữa nóng cho Eun Ji, người cháu mà bà đã nhận nhầm thành Jin Suk sau này.
Trong quá khứ đó, ông Nam Bong lại đang bận “say sưa” với những bạn nhậu của mình với ý chí đầy quyết tâm rằng sẽ kiếm tiền để cho gia đình một cuộc sống tốt đẹp hơn trước bằng giấy phép kinh doanh vận tải tư nhân mà ông vừa được cấp.
Chiếc taxi mà ông đã dùng để nuôi sống gia đình từ khi Jin Suk mới là một đứa nhỏ cho đến khi nó đã thành tiến sĩ, có vợ con, từ khi bà Mae Ja còn trẻ đến khi tóc bạc trắng, từ khi ngôi nhà với tường gạch thủng trở thành một căn hộ đàng hoàng.
Rồi cũng là chiếc taxi đã đưa cô con dâu và đứa cháu về nhà ngoại, để họ được giải thoát khỏi cảnh lục đục trong gia đình lúc bấy giờ.
Chiếc taxi hay là hiện thân của gia đình, là nguồn cơn khiến bà Mae Ja căm ghét người chồng của mình nhưng cũng là nơi để bà trở về khi đi lạc, là thứ bà giận dữ đập phá nó cũng là thứ bà trìu mến với nó, khi lần cuối cùng được về phía biển, ngắm bình minh đang lên, một ngày mới rồi sẽ tới.
Khoảng thời gian khó khăn cuối cùng cũng kết thúc rồi. Ông Nam Bong, bà Mae Ja, người con gái Jin Suk, người con út Jin Soo, tất cả rồi sẽ đến một ngày chúng ta được sống một cuộc đời tốt đẹp cùng nhau thôi.
Minh Tuấn
Minh Tuấn
Bài viết cùng chuyên mục
Bài viết mới nhất