Hàng xóm của tôi là Totoro (My Neighbour Totoro) là tác phẩm kinh điển trong kho tàng phim hoạt hình Ghibli bởi sự kết hợp hài hòa giữa tình yêu gia đình, ma thuật kỳ diệu từ thiên nhiên và trí tưởng tượng đáng yêu của trẻ thơ.
Trailer chính thức của phim Hàng xóm của tôi là Totoro
Không chỉ đơn thuần dành cho trẻ em, Hàng xóm của tôi là Totoro còn mang bức thông điệp sâu sắc đến khán giả mọi lứa tuổi bằng cách khơi dậy niềm tin vào những điều tốt đẹp.
Vài nét về bộ phim Hàng xóm của tôi là Totoro
Ra mắt năm 1988, Hàng xóm của tôi là Totoro do Hayao Miyazaki đạo diễn kiêm biên kịch, tác phẩm sớm trở thành cột mốc lớn đầu tiên của nhà sáng tạo được mệnh danh “vua hoạt hình Nhật Bản”.
Sau Laputa: Lâu đài trên không (1986), bộ phim đầu tiên hợp tác với Studio Ghibli, tài năng của vị đạo diễn tiếp tục được khẳng định qua tác phẩm lần này với thế giới đầy phép màu qua đôi mắt những đứa trẻ.
Cạnh tranh với Mộ đom đóm (1988) của đạo diễn Takahata Isao trên màn ảnh rộng nhưng Hàng xóm của tôi là Totoro vẫn thành công vang dội và trở thành biểu tượng huyền thoại đến tận ngày nay.
Đến với tác phẩm, khán giả được trở về thập niên 50 với những căn nhà tồi tàn, đồ ăn bình dân, đám trẻ con phải phụ giúp bố mẹ cả ngày. Tác phẩm gợi lên một đời sống khiêm tốn của người dân xứ Phù Tang thời hậu chiến.
Vẫn là những thước phim và kịch bản đơn giản như cách mà vị đạo diễn tài năng đã làm với Dịch vụ giao hàng của phù thủy Kiki (1989), tuy nhiên Hàng xóm của tôi là Totoro vẫn khiến người xem thích thú bởi sự đáng yêu từ tạo hình các nhân vật.
Bộ phim xoay quanh gia đình của Satsuki và Mei, họ chuyển đến nhà mới trong vùng nông thôn để ở gần bệnh viện nơi mẹ điều trị. Linh hồn từ rừng già đã dẫn dắt từng cô bé đến hành trình khám phá đầy xúc cảm.
Ngoài cuộc phiêu lưu với Totoro, phim cũng thể hiện tình huống thường ngày của gia đình nhỏ, từ việc đi học, làm lụng trên nông trại đến những buổi đi chơi và thăm mẹ ở bệnh viện.
Với thông điệp sâu sắc về tình yêu thương và sự kỳ diệu của thiên nhiên, Hàng xóm tôi là Totoro đã in dấu trong lòng người xem, trở thành tác phẩm hoạt hình kinh điển.
Hành trình khám phá những điều kỳ diệu nơi rừng sâu
Hàng xóm của tôi là Totoro mở ra hành trình khám phá những điều kỳ diệu ở vùng nông thôn Nhật Bản. Một cuộc sống bình dị, chan chứa tình thương xen lẫn chút huyền bí của tự nhiên đã được Miyazaki tái hiện theo cách đáng yêu nhất.
Bộ phim chứa đựng nhiều yếu tố tưởng tượng và chi tiết có ý nghĩa sâu sắc mà tiêu biểu là sự tương tác giữa con người với thiên nhiên. Tác phẩm cũng gửi gắm sự tôn trọng đến môi trường, một đặc trưng trong tác phẩm của Miyazaki.
Trở về vùng quê trong những ngày hè của tháng năm
Bộ phim mở đầu bằng cảnh giáo sư Đại học Kusakabe và hai cô con gái Satsuki, Mei trên hành trình di chuyển đến nơi ở mới. Hai cô bé đã vô cùng háo hức, thậm chí còn phát hiện ra những sinh vật kỳ lạ trong lúc nô đùa khắp căn nhà.
Cụ bà hàng xóm Nanny sau đó sang thăm và cho biết cũng từng nhìn thấy chúng khi còn nhỏ. Thứ sinh vật ấy tên là “bồ hóng ma”, sống trong những ngôi nhà bỏ không, khắp người phủ đầy bụi và bồ hóng.
“Mấy con nhỏ nhỏ, màu đen, lông lá và biết bay ấy ạ?
– Đúng vậy… Đừng lo! Chúng không đáng sợ đâu. Các cháu cứ cười đùa thật nhiều, chúng sẽ đi chỗ khác ngay. Chắc chúng đang bàn xem có nên chuyển đi hay không rồi.”
Sau cuộc trò chuyện ấy, mọi người “bắt tay” vào việc dọn dẹp nhà cửa cũng như sắp xếp đồ đạc. Khi cháu trai bà Nanny, Kanta ghé qua đưa đồ cho cụ, cậu đã rất ngượng ngùng lúc đối diện với Satsuki và không quên buông lời hù dọa.
“Này! Nhà của cậu bị ma ám đó.” – Cậu bé chạy ra ngoài và hét lớn
Trong căn nhà mới, bố con gia đình bé Mei đã có khoảng thời gian vui vẻ bên nhau. Ngày dài của cả nhà kết thúc bằng giấc ngủ ngon còn lũ “bồ hóng ma” thì cuốn theo chiều gió và rời khỏi nơi đây.
May mắn được gặp gỡ linh hồn của rừng già Totoro
Ngày hôm sau, Satsuki và Mei đã đến bệnh viện và kể cho mẹ những điều bí ẩn xung quanh ngôi nhà mới. Hai đứa bé cũng tỏ ra vui vẻ khi nghe bác sĩ nói “Mẹ tụi con sẽ sớm được xuất viện thôi”.
Về nhà, người bố Kusakabe cũng bận rộn với hàng tá công việc, chỉ riêng Mei được thoải mái khám phá mọi thứ xung quanh. Cô bé đã bắt gặp những sinh vật nhỏ với bộ lông trắng muốt và cả một lối mòn bí mật.
Khi về đến nhà, Satsuki không thấy Mei nên đã chạy đi tìm và phát hiện em gái đang ngủ giữa khu rừng. Cô bé sau đó kể cho chị nghe về việc mình đã gặp Totoro.
“Totoro? Ý em là con quỷ lùn như trong truyện ấy hả?
Dạ. Cậu ấy lông lá và có miệng rất lớn. Có một con tí hon, một con bé. Và một con khổng lồ cứ ngủ suốt.”
Dù sau đó, Mei dẫn cả nhà đến nơi mình gặp Totoro nhưng kỳ lạ thay, cô bé không tài nào tìm ra chỗ ấy. Dù vậy, ông Kusakabe đã an ủi con và dặn đó là linh hồn khu rừng, phải may mắn lắm mới có cơ hội gặp gỡ.
Sau đó, gia đình họ đã đến đền thờ để bày tỏ lòng thành với thần rừng, Mei cũng phát hiện cây long não dẫn cô bé đến với Totoro, thế nhưng không còn cái hốc ở đây nữa.
“Mẹ thân yêu, hôm nay là một ngày thú vị. Mei gặp một thần rừng khổng lồ tên là Totoro. Con cũng muốn được gặp cậu ấy.” – Satsuki viết thư cho mẹ vào tối hôm ấy
Một ngày mưa nọ, hai đứa trẻ đến trạm xe buýt để đón bố, vì đợi quá lâu nên Mei đã ngủ thiếp trên lưng chị mình. Lúc này, thần rừng bỗng xuất hiện và đến gần Satsuki, đây là lần đầu cô bé được nhìn thấy Totoro.
Satsuki liền đưa chiếc ô của bố cho Totoro để giúp cậu tránh mưa. Nghe tiếng tí tách rơi xuống dù, nó tỏ ra rất thích thú mà gầm lên. Ngay sau đó, một con mèo khổng lồ dưới hình dạng chiếc xe buýt đến để đưa Totoro đi.
Thần rừng còn không quên tặng cho hai cô bé một món quà. Khi gặp lại bố từ chuyến xe buýt, Mei và Satsuki đã không khỏi phấn khích mà kể cho ông nghe về sự việc kỳ lạ ấy.
Hàng xóm của tôi là Totoro tái hiện thế giới trẻ thơ đáng yêu
Một yếu tố nổi bật mà tác phẩm mang lại là cách đạo diễn Miyazaki Hayao đưa khán giả vào thế giới tưởng tượng của trẻ thơ bằng hình ảnh tươi sáng, được phác họa tinh tế trên nhạc nền du dương.
Hàng xóm của tôi là Totoro tạo ra khung cảnh quen thuộc với tuổi thơ của người lớn nhưng cũng lộng lẫy nhằm thu hút trẻ em. Mặc dù có những yếu tố thần thoại nhưng câu chuyện vẫn giữ được nét chân thực và đáng yêu.
Cuộc sống ở vùng quê của hai chị em Satsuki và Mei được tái hiện qua những thước phim đơn giản và chân thực trên màn ảnh, giúp khán giả nhớ về Nhật Bản yên bình vào những năm 1950.
Totoro là hiện thân của tình thương và niềm tin thơ ngây
Sở hữu hình dạng to lớn, béo tròn cùng bộ lông mềm mại, Totoro không chỉ là linh vật thần thoại trong trí tưởng tượng của đạo diễn Miyazaki hay những đứa trẻ mà còn đại diện cho tình thân và niềm tin.
Vị thần ấy đã trở thành người bạn đồng hành đáng tin cậy của chị em Satsuki và Mei. Totoro là nguồn cảm hứng khi sẵn sàng hỗ trợ hai đứa trẻ trong cuộc sống hàng ngày hay giúp chúng những lúc khó khăn.
Vì thế, hình tượng nhân vật này đã mang đến thông điệp tích cực về tình yêu thương. Không chỉ vậy, Totoro còn biểu tượng cho mối liên kết mạnh mẽ với thiên nhiên khi cậu dẫn dắt Mei đến khu rừng.
Totoro sống trong rừng và có khả năng xuất hiện ở những nơi yên bình tại thời điểm cần thiết. Miyazaki đặt cậu bên cạnh sự sống của thiên nhiên như cánh đồng, cây cối và sông suối để thể hiện sự kính trọng đối với môi trường.
Vị thần bảo vệ khu rừng còn là hiện diện của sự ngây thơ khi có tính cách vui nhộn, hiếu động và sẵn lòng giúp đỡ. Cậu đã tái hiện tâm hồn ngây thơ của trẻ thơ, tạo nên thế giới ma thuật mà người xem từng ước ao.
Khi mẹ của Satsuki và Mei không có mặt, nhân vật Totoro đảm nhận vai trò như một người mẹ thay thế, chăm sóc và bảo vệ hai đứa trẻ bằng cách dẫn chúng đến thế giới cổ tích tươi sáng, đầy màu sắc.
Xuyên suốt bộ phim, chỉ Mei và Satsuki mới nhìn thấy Totoro. Điều này có thể lý giải rằng sự ngây thơ trong sáng nơi tâm hồn trẻ thơ đã khiến chúng tin tưởng và phát hiện những điều kỳ diệu như vậy.
Ngay cả khi không chắc chắn về sự tồn tại của Totoro, người cha vẫn tin tưởng vào lời nói của con gái và dẫn cô bé đến gốc cây long não để bày tỏ biết ơn vì vị thần rừng đã giúp ông trông nom Mei.
Tìm về đứa trẻ trong tâm hồn mỗi khán giả qua Hàng xóm của tôi là Totoro
Khán giả có thể tinh ý nhận ra rằng, Mei từ đầu phim luôn bắt chước hành động và lời nói của chị gái. Khi mẹ không có bên cạnh chăm sóc, cô bé thường chơi với Satsuki. Thế nhưng khi mọi người đều có công việc riêng, đứa trẻ bốn tuổi ấy bắt đầu tự lập.
Mei xuất hiện như là một đứa trẻ hòa mình với thiên nhiên ngay trước khi bộ phim bắt đầu, cô bé được bao quanh bởi muôn loài sinh vật trong rừng, trên nền nhạc của bài hát A Walk.
Giai điệu ấy thuộc về Mei vì cô bé là người ca ngợi vẻ kỳ vĩ của thiên nhiên và chào mừng những loài côn trùng, bò sát đến cả sinh vật kỳ lạ như Totoro với tư cách một người bạn thân thiết.
Đồng thời, Mei còn đóng vai trò dẫn dắt con người trở về với thiên nhiên để khám phá vẻ đẹp tráng lệ mà họ đã bỏ quên. Thông qua đó, đạo diễn Miyazaki Hayao muốn gửi gắm đến khán giả rằng hãy hòa mình với tự nhiên.
Khi thưởng thức bộ phim, khán giả sẽ nhìn thấy Mei trong tính cách bản thân. Bởi lẽ, cô bé là phần trẻ con trong tâm hồn người trưởng thành, luôn cần được yêu thương và tìm thấy sự bình yên.
Bức thông điệp quý giá mà đạo diễn Miyazaki muốn gửi gắm qua
Trong vũ trụ phim hoạt hình của Nhật Bản, Miyazaki Hayao luôn được khán giả nhớ đến với tài năng độc đáo, tâm hồn nhạy bén, ông đã tạo ra Hàng xóm của tôi là Totoro đầy màu sắc cùng bức thông điệp ý nghĩa.
Không chỉ là câu chuyện về hai chị em nhỏ gặp gỡ những sinh vật kỳ diệu, bộ phim còn được xem như hành trình kết nối con người với thiên nhiên, về sự đoàn kết lẫn lòng trắc ẩn trong cuộc sống.
Totoro là vị thần rừng bí ẩn tượng trưng cho sự thân thiện, niềm vui và đã trở thành sợi dây gắn kết gia đình Kusakabe. Từ lần gặp đầu tiên với Totoro, Mei cùng Satsuki đã khám phá ra một thế giới mới đầy phép màu.
Từ hình dáng đáng yêu cho đến nụ cười dịu dàng, Totoro không chỉ trở thành người bạn đồng hành đáng tin cậy mà còn đem lại sự an ủi lẫn sức mạnh trong những thời khắc khó khăn.
Qua việc tái hiện những mảnh đời nhỏ bé, Miyazaki nhắn nhủ chúng ta đừng quên đi những niềm vui đơn giản dù chỉ là bắt côn trùng, hái ngô hay đùa giỡn quanh sân nhà.
Trái tim Mei là một vườn hoa tươi sáng, đầy ước mơ và khát vọng. Nếu người lớn nhìn thế giới qua con mắt trong sáng của trẻ thơ, họ sẽ thấy rằng có vô vàn điều kỳ diệu xung quanh mình, chỉ cần bản thân biết quan sát và cảm nhận.
Ngoài ra, Hàng xóm của tôi là Totoro còn chứa đựng thông điệp sâu sắc về gia đình và tình yêu thương. Miyazaki thổi vào cả nhà Kusakabe những niềm vui nhỏ bé trong lúc dọn dẹp nhà cửa hay sinh hoạt cùng nhau.
Tuy giản đơn nhưng nó thể hiện sự đoàn kết và tình cảm thân thiết trong gia đình họ. Qua đó, vị đạo diễn nhấn mạnh rằng gia đình là điểm tựa vững chắc, một nơi mà bất cứ ai cũng có thể tìm thấy sự an toàn cùng yên bình.
Cuối cùng, Hàng xóm của tôi là Totoro gửi đến thông điệp về hy vọng. Thông qua tác phẩm, Miyazaki muốn nói rằng luôn có cánh cửa hy vọng mở ra giữa muôn vàn khó khăn, thử thách.
Totoro luôn xuất hiện như tia sáng trong giây phút tuyệt vọng. Tình bạn giữa Thần Rừng, Mei và Satsuki khiến khán giả hiểu rằng khi đối mặt với khó khăn trong cuộc sống, hãy tin tưởng vào bản thân và không bao giờ từ bỏ hy vọng.
Hàng xóm của tôi là Totoro không chỉ là bộ phim hoạt hình đáng yêu mà còn là bức tranh sắc nét về tình yêu, gia đình và hy vọng. Qua những thước phim tuyệt vời, đạo diễn Hayao Miyazaki đã khơi dậy trong trái tim khán giả niềm tin vào điều kỳ diệu cùng sức mạnh của tình người.
Dấu ấn khó phai trong lòng người hâm mộ và giới chuyên môn
Hàng xóm của tôi là Totoro gây ấn tượng với khán giả bằng nét vẽ tỉ mỉ, chân thực và màu sắc tươi sáng, tất cả yếu tố ấy đã tạo nên hình ảnh vùng thôn quê Nhật Bản tuy đơn giản mà gần gũi.
Những cảnh đồng lúa thẳng tắp, đồi cây xanh ngút ngàn, con đường dốc và người dân lao động miệt mài khiến bức tranh mà Ghibli khắc họa đẹp hơn bao giờ hết, tất cả được chăm chút đến từng chi tiết nhỏ.
Âm thanh trong phim vô cùng sống động với tiếng nước chảy róc rách hay gió thổi vi vu, ve kêu vào trưa hè và tiếng cười vui tươi của trẻ nhỏ. Tất cả cùng tạo nên một bức tranh làng quê dịu mát, thanh bình.
Nhạc phim được phụ trách bởi Joe Hisaishi với bài hát chủ đề My Neighbor Totoro. Những thanh âm đậm chất dân gian Nhật Bản được thể hiện qua nhạc cụ truyền thống và hiện đại. Từ đó, bộ phim mở ra không gian mộc mạc, thanh bình cùng đầy màu sắc.
“Tôi không thể nghe bài hát này mà không khóc, nó quá hoàn hảo và cảm động. Hơn bất cứ điều gì, nó khiến tôi nghĩ về thiên nhiên tươi đẹp biết bao và thế giới trường tồn và vĩnh cửu như thế nào. Nỗi buồn nhất thời chẳng là gì trước niềm vui vĩnh cửu của cuộc đời.” – Một khán giả nhận xét về bài nhạc Path of The Wind
Sức hấp dẫn của Hàng xóm của tôi là Totoro đến từ nhiều khía cạnh như hình ảnh vùng quê chân thực hòa quyện với những nhân vật dễ thương, đáng yêu. Đối với trẻ em, phim mang lại sự thích thú và tò mò, trong khi người lớn có thể sống lại những kỷ niệm tuổi thơ.
“Giống như nhịp điệu trong bất kỳ bộ phim nào của Ghibli, kiệt tác này nhẹ nhàng xuyên qua những nỗi đau yếu ớt của trẻ thơ với niềm tin vào điều kỳ diệu của trí tưởng tượng lấy cảm hứng từ thiên nhiên. Trong những khoảnh khắc êm dịu, bộ phim lấp lánh trong vẻ đẹp của nó.” – Một khán giả đánh giá trên Rotten Tomatoes
Hàng xóm của tôi là Totoro đã đem lại cho đạo diễn Miyazaki hai giải thưởng danh giá Kinema Junpo Award và Mainichi Film Award cho hạng mục Phim xuất sắc nhất.
“Hàng xóm của tôi là Totoro là một trong những bộ phim tuyệt vời nhất mà tôi từng xem và cũng là một trong những bộ phim hoạt hình vẽ tay đáng yêu nhất của họa sĩ Hayao Miyazaki.” – Nhà phê bình Roger Ebert đánh giá trên tờ Chicago Sun-Times
Với 93% đánh giá tích cực trên Rotten Tomatoes, bộ phim nhận được sự hưởng ứng nhiệt liệt từ khán giả lẫn giới chuyên môn trong và ngoài Nhật Bản. Đây là phần thưởng xứng đáng cho những cống hiến nghệ thuật quý giá của Studio Ghibli.
Bí Ngô
Bài viết cùng chuyên mục
Bài viết mới nhất