Tôi dùng thanh xuân để gọi tên cậu
Cậu ấy như một bản nhạc nhẹ nhàng đã vang lên trong một khoảng thanh xuân của tôi, chút du […]
Cậu ấy như một bản nhạc nhẹ nhàng đã vang lên trong một khoảng thanh xuân của tôi, chút du […]
Rót một tách trà, ta trót pha lẫn vài giọt tương tư. Trà cho ta. Tương tư, ta trao lại
Chúng ta rồi sẽ cần một người cạnh bên Sau những bi thương, mệt nhoài đặc quánh Một người nói
Chúng ta đã hơn một lần phó thác nỗi đau Cho thời gian – nơi ai ai cũng mặc nhiên
Cơn mưa nặng hạt ghé qua đã làm không khí nơi thành phố xám xịt đi nhiều, mưa gợi lên
Cuộc đời mỗi người là một vòng luân chuyển có hạnh phúc và khổ đau đan xen. Nỗi đau quấn
Ai bán cho tôi một vé ngược thời gian Ngược nắng mưa để tương phùng quá khứ Ngày ấy sống
Đâu đó trong biển chữ mà tôi từng lướt qua, tôi nhớ có một câu thế này của Aristotle: “Nếu
Anh tôi đã ngoài ba mươi, là một người đàn ông không còn trẻ. Khi bạn bè đồng trang lứa