Viết lách
Chị
Ba nói thích con trai hơn con gái. Ba thương mình hơn tất cả, mọi thứ tốt đẹp nhất ba đều trao cho mình còn chị thì không. Chị mình năm nay vừa tròn mười tám, là cô gái xinh đẹp, chăm chỉ nhất làng…
Những năm tháng đã qua
Những năm tháng đã qua. Hôm nay coi lại một tấm ảnh mà bản thân chia sẻ một thời gian rất dài trước, rằng khi những em nhỏ bắt đầu bước qua ngưỡng cửa trường lớp và hành trình vượt vũ môn khép lại, thì…
Chết đi với những niềm đau
Tôi sinh ra trong căn nhà chật hẹp xập xệ, đầy mùi hôi thối trong cái xóm nghèo nàn. Ngày tôi ra đời, mẹ tôi đã tự mình chịu đựng cơn đau cắn răng cắt đi cái cuống rốn nối liền và vật vờ nằm…
Nếu trận này đánh không thắng thì sao
Nếu trận này đánh không thắng thì sao? Hôm nay vừa đứng pha chén mắm me trong bếp mình vừa luyên thuyên nói với mẹ biết bao nhiêu chuyện về Đại Học. Nào là cơ hội hội nhập, tỉ lệ cạnh tranh, chất lượng đào…
Hẹn một kiếp sau
“Hẹn một kiếp sau nhé, yêu.“ Đến cả câu chào tạm biệt của cậu cũng nhẹ nhàng, chẳng có chút gì lưu luyến, bi thương. Nó bình thản đến mức những người yêu quý cậu ở lại đây mãi mãi chẳng hiểu thấu được nỗi…
Sau tất cả bình yên sẽ đến gõ cửa trái tim mình
Em của tôi, hãy tin rằng sau tất cả, bình yên sẽ đến gõ cửa trái tim mình. Em từng nói với tôi: “Khi tặng người ta một câu chúc, phải chúc những điều mà mình nghĩ rằng họ đang khao khát muốn có được”….
Những linh hồn cô đơn
Ta tìm gì giữa thành phố ngả nghiêng Một cánh tay đan hay bờ vai ấm Sao chạm đâu cũng thấy buồn lem lấm Có phải cô đơn đã len lỏi mọi phố phường? Ai cũng có một ước muốn chân phương Không phải một…
Người có người thương rồi
Người có người thương rồi. Tôi nhắm chặt đôi mắt khô khốc của mình, đồng thời cũng không có ý định mở ra. Giờ này không phải giờ ngủ của tôi, nhưng cớ sao tôi lại muốn ngủ đến thế này? À, phải rồi, người…
Vì chúng mình có nhau
“Anh không sợ mọi thứ nhạt nhòa như hoàng hôn tắt nắng đuổi chiều, anh sợ anh biến mất rồi thì em sẽ chẳng thiết tha tìm anh nữa.” “Em không sợ bình minh sẽ chẳng bao giờ ló rạng thuở ban mai. Em chỉ…
Còn lại gì sau một đời thương nhớ
“Đây là bus bao nhiêu con nhỉ?” “Là bus 49 ạ!” “Bus 49 đi đến đâu nhỉ?” “Đi đến trường con ạ! Qua 8 điểm nữa rồi sang đường đi bộ một tí là đến.” “Đúng rồi, con của mẹ giỏi lắm.” Nói rồi chị…
Bài viết mới nhất