Viết lách
Người và tôi chẳng khác gì Mặt trời và Hướng dương
Khi nói về người cũ, đôi mắt em vẫn còn long lanh lắm. Em dùng tất cả sự chân thành và cảm xúc bao lâu dồn nén để kể về họ. Không giống như em đang kể về một người xấu, hình ảnh anh chàng…
Hãy để anh giữ lấy lời mở đầu và kết thúc của đôi ta
Lời mở đầu và kết thúc đều là… Có một dạo, anh dừng hết những việc mình đang làm để đi ngắm bình minh hai lần mỗi sáng, một lần khi nó còn chưa xuất hiện và một lần khi nó đã ửng hồng, rọi…
Thư gửi Thái Hanh
Giữa cánh đồng hoa kiều mạch nở rộ, dường như em đã trông thấy anh nắm giữ cả mùa xuân. Anh rất thích giẫm lên những lá cây để chúng phát ra tiếng xào xạc, cũng thích rủ em trèo lên mái nhà gấp máy…
Này em tia nắng của mùa thu
Rất lâu về trước, em chợt nhận ra dường như có tia nắng lạ len lỏi đâu đó trong tâm hồn em. Nhưng tôi không hay biết, cứ thế mỉm cười ấm áp với em. Tôi không thể nhận ra, tia nắng đó trong em…
Nhật ký ngày hạ
Tôi thích lời lẽ hoa mĩ, tha thiết và chân thành. Những thứ vốn dĩ chỉ có trên phim ảnh và âm nhạc, đẹp đẽ mà đau lòng. Thành phố vận hành như một máy nghiền khổng lồ, những thứ như vậy đều rơi vào…
Trong mơ anh được nhìn em thật lâu như đã từng
“Cô đơn bảo anh hãy tránh xa em ra…” Đêm qua xem lại những story cũ, vô tình anh đọc được một vài đoạn trò chuyện yêu đương ngày trước, anh mỉm cười đau xót – “chúng ta đã từng được như thế”. Tất cả…
Trước lúc mình tìm ra được cậu
Hai đứa trẻ trong thân xác thật to Chúng gục vai nhau thì thầm nói nhỏ: “Trước lúc mình tìm ra được cậu Mình đã phải làm người lớn rất lâu Làm người lớn chẳng thích chút nào đâu Lúc nào cũng cười cũng tỏ…
Những ngày sau chia tay
Hôm nay là ngày thứ 544 sau chia tay. Hmmm, nên nói sao nhỉ? Cảm giác bây giờ là thứ rất khó diễn tả bằng lời. Chúng ta đã từng nói rất nhiều lời chia tay. Nhưng chưa lời nào là thật cả. Bởi, mỗi…
Cà độc dược
Ngày tôi còn bé, bà tôi hay kể tôi nghe về những truyền thuyết xa xưa. Bà nói, trong mỗi cây cà độc dược có một yêu tinh trú ngụ, yêu tinh đó sẽ thực hiện ước nguyện của con người nếu như họ dùng…
Mắt không thấy thì tâm không phiền
1. “Mắt không thấy thì tâm không phiền.” Đó là câu cửa miệng của bà ngoại tôi từ cái hồi mà ông ngoại rước về một cô vợ bé trạc tuổi mẹ tôi. Khi đó người mà ông ngoại tôi bắt mọi người phải gọi…
Bài viết mới nhất